Poem logo
Poem logo

tình chết

Tác giả: Thiên Lý
TÌNH CHẾT

Từ buổi đôi lòng hết vấn vương
Hàng cây ủ rũ đứng ven đường
Vàng bay lả tả thay ...đưa tiễn
Gió rít từng cơn luống đoạn trường

Tình chỉ như là mây nước trôi
Canh thâu chợt thức giấc...bồi hồi
Ngậm ngùi trở lại vườn yêu cũ
Trống vắng đôi dòng lệ ứa rơi

Đâu biết người hay để phủ phàng
Cho lòng canh cánh nỗi buồn mang
Ngập chìm trong cõi đời hoang phế
Nửa giấc mơ xuân chợt ngỡ ngàng

Một tấm lòng trong chẳng bận gì
Tô màu hạnh phúc...khối tình si
Bụi trần ai để hoen tâm tưởng...
Nên buổi tương phùng, hóa biệt ly

Mưa gió triền miên lạnh buốt lòng
Bến tình, nay vắng khách sang sông
Bức tranh vân cẩu nhiều thay đổi
Vẽ cảnh tang thương cuốn mấy vòng

TÌNH CHẾT nằm yên dưới huyệt mồ
Con đường vô ngạn vắng trơ vơ
Hắt hiu không bóng người lai vãng
Cỏ úa thương hoài...nấm đất khô

Trang Tử có còn chiếc quạt xưa (1)
Xin cho thiếp mượn để bao mùa
Phép Tiên làm gió xua tan hết
Nhân thế không buồn chuyện nắng mưa

Chú thích
1. Trang Tử người nước Tống thời chiến quốc là một triết gia đạo giáo khi ngủ thường mơ thấy mình hóa bướm. Một hôm đi chơi về buồn buồn và cầm chiếc quạt, vợ hỏi ông mới kể lại. Khi đi ngang qua cánh đồng thấy một người đàn bà trẻ ngồi quạt mộ chồng. Thấy lạ ông mới hỏi người đàn bà kể lại rằng chồng thiếp trước khi chết có trối lại phải chờ mộ khô rồi mới lấy chồng. Mà mấy năm nay trời cứ mưa hoài nên thiếp thương chồng phải quạt cho mộ khô để lấy chồng khác
Trang Tử thấy vậy liền cầm quạt dùng phép Tiên quạt một cái nấm mộ khô ngay, người đàn bà lạy tạ rồi tặng cho ông chiếc quạt ấy

Nghe nói người vợ giận quá xé ngay chiếc quạt và mắng người đàn bà kia.

Vài hôm sau ông nhuốm bệnh rồi chết. Có người học trò mặt đẹp như ngọc đến xin cư tang và họ iu nhau da diết quên cả phép tắc ...
Rồi một hôm người học trò ôm bụng kêu rên dữ dội người vợ hoảng hốt hỏi có cách nào chữa khỏi. Học trò bảo chỉ có óc người mới khỏi, người vợ vội vàng cầm búa đập quan tài ông, bất ngờ ông ngồi bật dậy cười ầm lên. ...Vợ xấu hổ chạy về phòng thắt cổ tự vận....
Ông buồn bã đốt nhà và đi biệt tích....thương thay! Thử vợ...!

Thiên Lý
20/8/2019

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm