tình chết
Hồi tưởng lại thấy mình có lỗi
Ai đã làm bối rối mắt em
Con tim khắc khoải bao đêm
Mà không dám nói nỗi niềm nhớ thương
Hồn nghiêng ngã vấn vương nhung nhớ
Tình dại khờ tan vỡ vì ai?
Tưởng rằng tình mãi chẳng phai
Một cơn gió độc chia hai chúng mình
Hồn bảng lảng điêu linh quá đỗi
Hận trong lòng dang dối chi đây
Tình mình là những phút giây
Thoáng qua như những cơn say men tình
Có những lúc lặng thinh mộng mị
Vương nỗi niềm suy nghĩ bâng quơ
Hận người vì mãi thờ ơ
Chiều về thơ thẩn bơ vơ bên đời
Mịt mờ nẽo sầu vơi chốn cũ
Để lại đây ủ rũ đắng cay
Đêm về nỗi nhớ sầu vây
Bao niềm mong ước đổi thay chẳng ngờ
Thôi em nhé tình thơ đã chết
Chôn vào lòng cho hết niềm đau
Cuộc tình cay đắng bể dâu
Nhớ thương vương vấn còn đâu hỡi người?
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 30 - 08 - 2015