vẽ bức tranh đời
Vẽ Bức Tranh Đời
Thắm thoát qua rồi chuỗi nắng mưa
Bốn năm đăng đẳng sớm chiều trưa
Bước chân đá sỏi, nhìn mây lững
Giữa cõi mênh mông ngập gió lùa…
Ta vẫn là ta dưới bóng trời
Đêm thầm thao thức ngắm trăng soi
Ngày ngân tiếng nhạc tìm khuây khỏa
Trống vắng, chơi vơi khoảng cuộc đời
Từng được hưởng nhiều những luyến thương
Phôi pha khoảnh khắc vấn vương buồn
Tăng thêm sức bật, thuyền vươn vượt
Về chốn phương ngàn trải, hái hương
Từng cạn men say sưởi ấm lòng
Thôi co buốt lạnh hứng màn đông
Bên bờ hiu quạnh, trùm sương bạc
Chầm chậm xuyên thông dãy máu hồng!…
Nhưng cũng nhận đầy nỗi đắng cay
Gió phang cành gãy trúng ngang mày
Khiến cho giây phút trầy ê ẩm
Một ít trong da nhểu xuống giày…
Không gian là đấy, biết bao nhiêu
Dịu mát, thanh tao, sắc mỹ miều
Cũng lắm hanh hao, vườn lá đổ
Khiến niềm man mác, trỗi đăm chiêu
Trầm ngâm, lặng lẽ, tím canh thâu
Bút mực cầm tay vẽ ảnh màu
Đen, đỏ, xanh, vàng, nâu, trắng, xám
Lộng khung treo đó, dạ nao nao…
24/6/2019
Nguyễn Thành Sáng