Poem logo
Poem logo

tiễn chân biệt ly

Tác giả: Dũng Lê Ngọc
TIỄN CHÂN BIỆT LY

Ta ngồi thấp thỏm với màn đêm
Trời vắt ngang vai lọn tóc mềm
Níu mãi trăng rơi vào vách núi
Bao lần ân ái cũng nồng thêm

Nhưng trời ác độc nhủ lòng ta
Vần vũ mưa sương dưới trăng ngà
Lạnh giá đơn côi đành chấp nhận
Hoa tàn hoa rụng giữa sông hoa

Có phải em ngồi phía bờ đông
Vì sao ngoảnh mặt lúc duyên nồng
Để hiu hắt vườn đêm cuối hạ
Khiến tròng hoen lệ chắc là mong

Đưa tiễn đêm tình buổi sóng đan
Chập chờn nghiên bút kiếp cơ hàn
Mười lăm năm nữa người đi mãi
Chẳng biết hôm nào có hỏi han

Chắc sẽ đi vào ngõ xót đau
Mà nghe tiếng nấc ngả nghiêng màu
Tái tê tê tái trường canh vội
Xa lìa hương tóc thuở lìa nhau

Trắng hẻm đêm này vẫn tiếng ru
Nhớ thương ai nghĩ lúc gieo thù
Em đi dù biết hoài ly biệt
Nhưng nào ôm hết một mùa thu

Trọn đời say đắm để rồi quên
Vất vưởng nơi đây chỉ ánh đèn
Bỏng cháy cơn mơ anh cầm bút
Viết giữa khay bàn bổi hổi chen

Tâm tình thổi gió chén đời khao
Chỉ thấy cơn say lẳng lặng trào
Chén ấy chưa vơi mà đã rót
Thôi thì bộc bạch với trăng sao

Cát bụi bao giờ lấp đủ duyên
Ngoài kia thế sự đắn đo nguyền
Ta rơi ta chết cùng thiên cổ
Chẳng có ai chờ, bóng đổ hiên.

25/6/2019
Tg: Nguyên Như

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm