Poem logo
Poem logo

tản mạng tháng năm và con gái (anh hùng ngộ giai nhân)

Tác giả: Bùi Nguyên Phong
TẢN MẠN THÁNG NĂM VÀ CON GÁI
Dễ nhớ, dễ quên thì đã hẳn.
Chả hay còn có cái thù dai.
Ô hô! Khó hiểu là con gái
Hỏi trời! Trời chưa biết ? Hỏi ai?

Ta đi hỏi Huyền Trân công chúa:
Trăng Đồ Bàn còn nhớ một Khắc Chung?
Đêm Quy Nhơn đắm hồn theo cổ tháp.
Mơ tình lang... Khi say giấc bên chồng.

Một má phấn đổi hai thành Chiêm quốc.
Vì non sông nàng bóp chết tình riêng.
Như Tây Thi giữa đêm hờn Phạm Lãi
Hương Phù Sai nàng ngửi mãi thành quen.

Chế Mân ơi! Giữa đêm dài vọng nguyệt.
Má hồng say! Uống cạn cả hồ trường.
Ngài có biết lòng nàng đang nổi sóng.
Bên mình Rồng! Thổn thức nhớ tình quân.

Ô hay! Khó hiểu là con gái
của ngày xưa cũng giống của ngày nay .
Lòng như đã... Nói ra không như đã...
Đang nắng bỗng chợt mưa... Chuyện thường ngày.

Con gái ơi! Ta đâu như tài tử Pháp
Alain Delon mắt hút hồn.
Ta cũng đâu? Râu, tóc mùi khinh bạc.
Áo thơm mùi thuốc súng Charles Bronson.

Ta cậu bé hồn đu lên cột điên.
Trước cổng trường con gái bước bâng quơ.
Tóc húi cua mắt có màu thi sĩ.
Đợi trăm năm một lọn tóc đuôi gà.

Đinh Tiên Hoàng, Bá Đa Lộc, Hoàng Hoa Thám...
Vì tình yêu ta đo những cung đường.
Ta lầm lũi đo hai mùa mưa nắng.
Nàng... Nguyễn Hoàng... ta đo lộn Nguyễn Tri Phương.

Ta đo từ Huyền Trân sang Võ Tánh.
Hàng xà cừ ngơ ngẩn đếm dấu giày.
Đường Duy Tân ta đo bằng sóng biển.
Tình một chiều ta gửi cả trời mây.

Rồi một chiều buồn! Ta trốn học.
Vào xi nê Tân Tân xem phim "Vĩnh biệt tình hè".
Nguyễn Chánh Tín có Băng Châu... Còn ta đơn độc.
Bước lặng thầm lủi thủi dưới hàng me.

Ta đo đến tháng Tư đời dâu bễ.
Lửa phượng hồng thay bằng lửa đao binh.
Cổng trường xưa đã xa rồi áo trắng.
Người về đâu khi đất nước thanh bình?

ANH HÙNG NGÔ GIAI NHÂN
Tóc xanh mây cuốn thoảng hương nhài.
Đa sắc, đa tài vẹn cả hai.
Hồng nhan xuống phố đời say đắm.
Tha thướt hương bay nhẹ gót hài.

Hàng không chiêu đãi viên kiều diễm.
Rộn rã xuân nồng mỗi chuyến bay.
Chim hồng tung cánh trời xuôi, ngược.
Thanh thoát lưng ong bước nhịp dài.

Chuyến bay hôm ấy duyên kỳ ngộ.
Loạn nhịp con tim khách anh hùng.
Giai nhân chớp mắt trời chao đảo.
Chới với bàng hoàng rơi kiếm cung

Trực thăng phành phạch lưng người đẹp.
Cánh quạt chao nghiêng bạt nắng chiều.
Hôm ấy trời xanh mây phấp phới.
Đại bàng nghiêng mắt đá lông nheo.

Giai nhân e ấp tình như đã.
Xao xuyến con tim má ửng hồng.
Tiếng sét ái tình quên hết cả.
Đường về nặng trĩu tím hoàng hôn…

Sài gòn rộn rã kết đèn hoa.
Hôn lễ giai nhân , dũng tướng mà.
Khách mời đủ mặt quân binh chủng.
Bia rượu ngập tràn uống thả ga.

Siêu thanh, phản lực xé từng không.
Ba chiếc bay sau thả khói hồng.
Giây phút thăng hoa thuyền cặp bến.
Chưa ngấm men say chửa động phòng

Thơ nhạc đã ghi vào tình sử.
Anh hùng không qua ải mỹ nhân
Quên mộng đồ vương quên hết cả.
Đắm chìm trong đáy mắt giai nhân..

VỀ MIỀN QUÁ KHỨ
Hội ngộ! Chắc ta không về được.
Xin gửi cùng ai chút nổi niềm
Cánh chim viễn xứ chiều hoang lạnh.
Muốn hót sao mà mãi lặng im.

Nàng về hội ngộ cho ta nhắn.
Gửi giùm ta một chút sông quê.
Gửi thêm tiếng thùy dương, cát trắng.
Bát ngát trời xanh sóng vỗ bờ.

Nàng về khép lại bao nhung nhớ.
Nhanh... Nhanh lên cho kịp chuyến đò.
Chiếc áo năm xưa nàng ủi lại.
Hăm hở mây trời trắng giấc mơ.

Hội ngộ chắc ta không về được
Đâu vì say giấc mộng công hầu!
Đâu vì mê mây trời phiêu lãng!
Gỗ, đá trăm năm còn nhớ nhau.

Nàng về sống lại năm tháng cũ.
Tíu tít mày, tao... Tuổi học trò.
Gốc phượng năm nào như mừng, tủi.
Thoáng chạnh lòng còn nhớ đến ta.

Một đàn những nàng Tiên áo trắng.
Nay đã lên hết chức Tiên bà.
Mắt xanh giấu kín niềm u uất
Cố tìm cho nhau nét ngọc ngà.

Bọn ta! Xưa gọi Tiên công tử.
Nhớ đến còn khoan khoái trong lòng.
Hởi ơi! Năm tháng đời dâu bể.
Bây giờ lên cả chức Tiên ông.

Đường thương đau mỗi người mỗi khác.
Công danh, tiền bạc... Áng mây trôi.
Hãy thực tình nhau không phân biệt
Có nghĩa gì đâu một kiếp người.

Hội ngộ kỳ này chắc đông vui
Quần tiên phó hội nhộn góc trời
Ta ông tiên già trời trách phạt.
Central park New York... Đứng ngậm ngùi!

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm