Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1341)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1341)

Cùng Nhau Ngóng Đợi

Đêm ấy Ta về ngang bến mơ
Dưới bầu dầy đặc dãy sương mờ
Tình cờ đứng đó hình Trinh Nữ
Bất chợt cõi lòng dậy ý thơ…

Dừng chân giữa ngọn, thấy say say
Ngắm nghía thon thon dáng tuyệt nầy
Đang nhểu giọt sầu loang bóng cỏ
Rồi Nàng chầm chậm vuốt bồng mây

Ô kìa! Sắc trải màu bông Tuyết
Bị gió luồn ngang tốc vạt hồng
Nửa lộ nửa chìm trong nhánh lụa
Khiến niềm dào dạt nỗi lâng lâng!

Có phải tinh khôi nầy ẩn chứa
Cái gì quyện đó một niềm tin
Cho hồn mộng ước chìm thu quạnh
Loáng thoáng chập chờn thấy ảnh linh

Mà đã lâu rồi chuỗi nắng sương
Kẻ mang vương vấn, dạ buôn buồn
Hình “Ai” tâm trí hằng lai vãng
Cứ độ canh trường trỗi tiếng chuông

Chiếc bóng thời gian mãi lạnh lùng
Và Ta cũng vẫn, lắm mông lung
Đêm đêm thao thức, ngày trăn trở
Rỉ rả âm thầm chạnh nhớ nhung!

Lởn vởn cái gì của thật xa
Làm chân nằng nặng trĩu khung tà
Mà không hiểu thấu, không nhìn được
Chỉ biết, thôi thì cứ thoảng qua…

Nàng ơi! Bên ấy luống bâng khuâng
Gác tía, đìu hiu, khảy phím đàn
Ta cũng giống Nàng đang phổ nhạc
Cùng nhau ngóng đợi mảnh trăng vàng…


1/7/2019
Nguyễn Thành Sáng


Nguyện Mãi Sắt Son

Chiều thu tim tím ngả lưng trời
Chàng Thiếp ngưỡng thềm ngắm lá rơi
Gió thoảng bay bay làn suối mượt
Lụa hồng tha thướt nhẹ buông lơi

Bềnh bồng xao xuyến chuỗi khang ninh
Âu yếm nhìn nhau đượm thắm tình
Dung dị đơn thuần xuôi tuế nguyệt
Lâng lâng thoả mộng dưới thanh bình

Hạnh phúc ngập tràn duyên lứa đôi
Như mầm tẻ đất nhú đâm chồi
Hứng tia vàng óng, nguồn tinh khiết
Vươn ngọn trời xanh, lấp lở bồi

Vóc Chàng tuấn tú nét khôi ngô
Bắp thịt nở nang đang lộ lồ
Hoa cỏ im lìm, chim biếng động
Sóng soài thườn thượt nhịp nhàng xô...

Có phải duyên kia khó nhạt nhoà
Nên thầm kết tụ phủ lên hoa
Khiến tim quyến luyến giây tương hội
Ký ức xa xôi chợt vỡ oà

Vốn dĩ thường hay phận má hồng
Hoá công ghen ghét giũ cuồng giông
Chuỗi ngày êm ả trong tiền kiếp
Nay nghịch đương đầu, nước rẽ sông

Sáng hỡi! Tình chung hãy đợi chờ
Thuyền kia trở lại bến sông mơ
Đương thời ngụp lặn trong nhung nhớ
Nhưng mảnh hồn linh há vật vờ

Thiếp vẫn sắt son nguyện với Chàng
Chẳng đò cập bến lạ sang ngang
Một câu hứa hẹn tình tri kỷ
Vĩnh viễn khắc sâu dẫu lỡ làng.


July 1, 2019
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm