Poem logo
Poem logo

nỗi niềm ông lão…

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Niềm Ông Lão…

Ông lão thu hình dưới bóng khuya
Lan man những chuyện đã trôi qua
Biết bao kỷ niệm thời xuân trẻ
Từng phút hiện lên giữa nhạt nhòa…

Đây chàng trai ấy thuở đôi mươi
Sức sống trào dâng ửng rạng ngời
Bút giấy âm thầm nuôi dưỡng chí
Cánh thuyền lướt sóng vượt ngàn khơi

Đó người ngưởng cửa tuổi trung niên
Thế sự nhân tâm phủ khắp miền
Cay đắng, tủi hờn ôm giá lạnh
Ngậm ngùi, trăn trở mỗi canh đêm

Kia kẻ tháng ngày lận đận say
Say sầu, say hận… thả tầng mây
Nhọc nhằn giai đoạn hay hoài mãi
Số kiếp cần lao lắm đọa đày

Đó ông muối trắng điểm thêm sương
Lặng lẽ, trầm ngâm cạnh mé đường
Dĩ vãng xa mờ khi sống lại
Từng hồi da diết lắc rung chuông…

Để rồi vương vấn với bâng khuâng
Nỗi nhớ, niềm thương gởi nắng tàn
Ôm ấp hãy còn đành phải chịu
Quay lưng ngoảnh mặt rút bàn chân

Tiếng đàn văng vẳng ở con tim
Ru giấc phôi pha vỡ mộng thuyền…
Khe khẻ đâu đây lời thắm thiết
Còn gì đâu nữa chẳng mà yên!...

10/12/2017
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm