xin nhận nơi này là quê hương
Ba sáu năm xưa đã vượt biển
Sống chết xem như chuyện giỡn chơi
Hai mươi tuổi chẵn còn khờ lắm
Chửa biết tình yêu lẫn sự đời
Một năm tị nạn trên hoang đảo
Hết Ku-ku rồi đến Ga-lang
Vừa học, vừa làm thầy bát nháo
May mà rời khỏi chốn đảo hoang!
Tiếng Pháp, tiếng Anh thuộc loại dốt
Hành trang chẳng có một đồng teng
Đến nơi đất tuyết tháng mười một
Cây cỏ xác xơ, cả núi phiền!
Chính phủ đưa về đất London
Một thành phố nhỏ toàn người dưng!
Bạn bè, quyến thuộc không một mống
Vừa học, vừa làm kiếm chút lương
Đất lạnh lạ thay ấm tình người
Năm dài cây cũng trổ hoa tươi
Thêm yêu mảnh đất đầy băng tuyết
Từ ấy đời ta rộn tiếng cười
Xin gọi là quê hương yêu dấu
Dẫu rằng chẳng cắt rốn chôn nhau
Xưa nay hễ đất lành chim đậu
Lạc nghiệp an thân vốn sở cầu!
Canada Day, 1.7.2019