Poem logo
Poem logo

nghĩa đá vàng

Tác giả: Hồng Dương
Đời khắc nhiệt gồng mình hơn sỏi đá
Ta ngậm lòng cho dạ hoá kiêu sa
Nẻo đớn đau gió lũ lấp cửa nhà
Bao khao khát nhạt nhoà theo cát bụi

Tay chạm ngọc nắng vàng rơi sau núi
Vết lăng trầm u tối mọi miền xa
Nửa đời qua xâu xé nét trăng ngà
Sông thương đẫm bến tà dương lá đổ

Nhìn được mất lặng hờn cho phận số
Kiếp lạc loài nên gỗ lá sương rêu
Ai đã qua mới hiểu đắng cay nhiều
Tìm chi nữa tiếng yêu giờ quá muộn

Duyên ai định để rồi cơn gió cuốn
Nghĩa đá vàng rong ruỗi suốt trăm năm,
Lửa con tim râm rĩ cháy âm thầm
Hồn xưa rụng những đêm đầy giông bão

Ta vẫn đó đứng nhìn đời trâng tráo
Rách rưới hồn vai áo bạc sờn vai
Mắt thâm khô in dấu tích khôi hài
Đá vàng lở chia hai vầng nhật nguyệt...

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm