lòng mẹ
Nhìn tóc mẹ mỗi ngày mỗi bạc
Lòng quặn buồn man mác bâng khuâng
Tay mẹ bế, lưng mẹ nâng
Cuộc đời giả tạm tấm thân đọa đày
Tiếng rao mời đắng cay phiền não
Cả cuộc đời tần tảo sớm hôm
Thân nghèo khố rách áo ôm
Đêm nằm trăn trở tủi hờn giá băng
Bàn tay mẹ chai sần gân guốc
Tuổi xế chiều cô độc đơn côi
Mẹ thương con nhất trên đời
Mẹ dành tất cả sáng ngời cho con
Tay cầm vé nỉ non mời gọi
Thương thằng con không nói khù khờ
Mẹ già đâu nỡ thờ ơ
Bao dung trời đất nương nhờ từ ân
Đêm giăng kín mẹ nằm sợ hãi
Sợ một ngày tình phải lìa xa
Con ơi! Tuổi mẹ đã già
Cây khô lá rụng thân ngà héo hon
Ai đày đọa đứa con khờ khệch
Mẹ cố từng quên mệt bao đêm
Ru con giấc ngủ dịu êm
Mong con sức khoẻ mẹ thêm vui ngần
Con mất mẹ thiệt thân trên hết
Sợ một ngày cõi chết cận kề
Mẹ thương ấp ủ sao khuê
Mong con khoẻ mạnh thỏa thuê tuổi già.
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 17 - 06 - 2015