105. tình là mộng ảo Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Tô thêm chi những nỗi buồn ? Khi mà giọt lệ cạn nguồn suy tư ! Chuyện đời :. Thật thật. Hư hư. Chẳng qua :. Mộng ảo. Cũng từ tâm ra. Ngược xuôi vạn nẻo bôn ba. Để rồi ra bãi tha ma một mình. Thế nhân khổ bỡi chữ... |
1123 - tình ảo Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Mộng mơ tình ảo tận trời xa
Hội ngộ duyên thơ xế bóng tà
“Chát” gẫu sương khuya tình ướt mộng
Vào mơ đằm thắm với trăng ngà.
28 - 10 - 2012* |
1171 - tình ảo Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Thơ lên men nhiệm màu
Duyên kiếp xưa thắm lại?
Tình xanh miền hư ảo
Lặng trôi theo vô thường!
Xuân về thêm ngát hương
Hồn ngập tràn sóng biếc
Sẽ không là cổ tích
Sẽ mãi là bên nhau?
8 - 1 - 2013* |
1226 - áo hồng Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Ngày xưa em mặc áo hồng
Trong cơn say nắng ước nồng nàn yêu
Bây giờ nhạt cánh áo chiều
Thoảng vương hương nhớ những điều viển vông.
15 - 4 - 2013* |
157. chỉ là hư ảo Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Xum họp có ngày sẽ ly tan. Có gì tồn tại với thời gian ? Thời gian ra đi không trở lại. Để cánh hoa tươi héo úa tàn. Em như cơn gió qua đời anh. Như làn sương khói rất mong manh. Yêu thương cũng chỉ là hư ảo. Chợt đến để... |
221 - em mang áo đỏ Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Em mang áo đỏ vào ngày vui. Sửng sốt lòng anh … thoáng ngậm ngùi. Màu đỏ năm xưa giờ ánh lại. Một thời yêu ấy ... thuở xuân tươi. Áo đỏ năm nay cũng lại em. Đẹp xinh sáng láng dáng xuân thơm. Em là tiên đấy, là tiên... |
301 - biển ảo Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Biển tối ấy ngẩn ngơ trong ánh điện
Một mình em trong muôn bóng trên đường
Xa xa khơi: đường phố dài của biển ...
Ban mai bừng … những ngọn núi dửng dưng.
8 - 1998* |
315. kiếp người hư ảo Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Kiếp người như gió thoảng qua mau. Chưa thỏa lợi danh đã bạc đầu. Trẻ đẹp tài trí đều vô nghĩa. Thời gian tàn phá hết còn đâu ! . . Còn đâu giấc mộng đẹp giàu sang. Ái dục tham sân lắm bẻ bàng. Lãng phí chuỗi ngày vì danh... |
316. hư ảo chữ tình Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Tình yêu không thể vĩnh hằng. Tình đời đen bạc bao lần đổi thay. Tình bạn không chắc lâu dài. Tình người như giọt sương mai đầu cành. Chỉ trong thoáng chốc tan tành. Chỉ còn sót lại ngày xanh ưu sầu. Đường đời vạn nẻo về... |
49 - áo đỏ Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Lần ấy. Anh về. Năm mới. Giữa đám cưới trong làng. Anh gặp em với màu áo đỏ. Ngạc nhiên. Xa lạ. Làm thinh. Em nhìn anh. Áo màu nâu bạc. Đã sờn vai …. Anh mỉm cười. Lơ đãng trời cao ! Từ đó. Mỗi khi thấy người áo... |