sắt thép đau Tác giả: Duyên Anh
Hồn ta thanh sắt đường rầy
Con tàu oan nghiệt tháng ngày nghiến lên
Cường toan nhỏ giọt đêm đen
Lặng thinh ta đếm ưu phiền rụng rơi
(1974) |
1160 - tìm niềm tin Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Trắng đen đâu có rạch ròi. Dòng trong. Dòng đục. Cũng trôi một dòng. Trời xanh. Thăm thẳm. Mịt mùng. Tiếng con Cuốc. Vọng. Rưng rưng vào chiều. Lời khen. Ai dám không yêu(!?). Khói sương huyền ảo. Bước liều. Ai... |
buồn sân ga Tác giả: Phạm Thanh Hà
BUỒN SÂN GA. Thơ: Phạm Thanh Hà. Sân ga buồn tê tái. Chiều bóng đổ đường ray. Một lần ta chia tay. Đoàn tàu đi xa mãi... Tàu bao giờ trở lại. Nỗi nhớ bỗng thêm dài. Sân ga buồn chờ ai. Lệ nào... |
chuyến tàu Tác giả: Thận Nhiên
Gã bước ra khỏi trang giấy. Khoảng trống còn lại chẳng thể lấp đầy. Hai giờ khuya. Bài thơ té giếng. Khi đường giây viễn liên nối liền hai lục địa rọt rẹt tạp âm. Nàng xong một ngày tất bật. Gã thấy mình đi dọc đường... |
chuyến tàu tuổi thơ Tác giả: Hữu Anh
Ngày mà mình còn bé. Nhà ở gần đường ray. Mỗi khi có tàu chạy. Là phải ra xem ngay. Đôi khi tàu dừng lại. Là đến gần các toa. Cháu chào cô chú ạ! Thế được cho ít quà. Đến bây giờ đã lớn. Tàu vẫn chạy đấy thôi. Chỉ là... |
con tàu thiên lý Tác giả: Thi Nang
Đời hai ta là con tàu thiên lý. Chưa biết sẽ dừng lại ở nơi đâu? Sáu tỉ người biết ai là tri kỷ? Dẫu đi xa tàu vẫn nhớ tình đầu. Tình hai ta như đường ray vạn dặm. Nâng chuyến tàu tình đến cõi mờ xa. Mang hồn ta bay vào... |
dịch quét Tác giả: Hoanghoon
DỊCH QUÉT. (Ngũ độ thanh). Phố thị buồn tênh dãn tẻ người. Đêm ngày lặng lẽ cảnh tình lơi. Đường ray lạnh lẽo sương đùa phủ. Cửa tiệm đìu hiu gío giễu mời. Hoảng hốt chân chùn nhanh mạch nghẽn. Bơ phờ mỏi xác chậm dòng... |
mãi đợi Tác giả: Sương Sương
Tàu anh đi mang theo tình buổi ấy Sân ga buồn Mưa khóc chiều thu. Tàu anh đi về phía xa mù Sân ga sầu Giữa ngày bão tố... Anh - con tàu Ra đi trong chiều mưa đổ Mang theo mình Nước mắt mùa sau Sân ga - Con tàu Cứ mãi xa nhau... |
thu úa Tác giả: Hoanghoon
THU ÚA. Sắp đông ẩn hiện dáng em. Lá vàng xào xạc nhớ đêm tạ từ. Thẩn thờ nặng trĩu tâm tư. Ánh đèn hiu hắt chần chừ sân ga. Chuyến tầu ngày ấy xa nhà. Đường ray lạnh dáng ngọc ngà tuổi xanh. Đây mùa Thu Úa tròng... |
vẩn chiều Tác giả: Dũng Lê Ngọc
VẨN CHIỀU. Như nhành diên vỹ. Em đi qua tôi bằng những điều tím lịm. Có thể em vẫn rực rỡ nơi xa kia. Có thể em đã là bụi nước dềnh sông, suối. Như ngọn khói bay lễnh loãng trời. Quờ tay giữ. Khói thành con tàu. Khói... |