dạo khúc 33 Tác giả: Nguyễn Quang Tấn
Khi sương chưa tan
Cô gái môi đỏ hái những trái chín vàng
Đặt nhẹ nhàng lên thảm cỏ xanh
Nhưng chỉ có mình em hái được
Một nỗi buồn chín giữa hồn anh |
dạo khúc 32 Tác giả: Nguyễn Quang Tấn
Cuốn đi cuốn đi đời ta. Cuôn đi ơi làn sóng cả. Cuốn vào biển xanh ngập nắng. Đảo hoang là đấy quê nhà. Cháy lên cháy lên rừng già. Khói về bốn phía trời xa. Đêm qua tình thành tro bụi. Sáng nay lòng bỗng khóc òa. Đón... |
dạo khúc 40 Tác giả: Nguyễn Quang Tấn
Tôi sẽ không nói với ai về nỗi buồn này. Cho dù đêm nay trầm hương đã cháy. Và linh hồn ướt đẫm rượu say... Tôi sẽ không nói với ai. Về những gì tôi đã nhìn thấy. Sau chuyến viễn du dài. Tới miền xa khơi. Mắt xưa vời... |
dạo khúc 50 Tác giả: Nguyễn Quang Tấn
Ngày xưa tôi là người ít nói. Yêu em tôi thành kẻ nhiều lời. Ngày xưa bầu trời xanh quá đỗi. Yêu em trời đầy mây trắng thôi. Ngày xưa tôi chẳng hề uống rượu. Yêu em tôi thành gã tỉnh say. Ngày xưa bầu trời xanh biết... |
dạo khúc 51 Tác giả: Nguyễn Quang Tấn
Ở giữa mối tình vừa bắt đầu. Có ai đào cả một biển sâu. Bên này anh ra khơi giăng lưới. Bên kia em nghe sóng bạc đầu. Ở giữa hai người quen biết nhau. Có ai xây một bức tường cao. Bên này em xé bông hoa nhỏ. Bên kia anh... |
dạo khúc 58 Tác giả: Nguyễn Quang Tấn
Những lời hai kẻ yêu nhau chưa kịp nói với nhau. Thì ngày đã tắt. Nắng đã phai mầu. Thời gian phơi thành muối trắng. Rơi xuống vũng sâu. Biển đã mặn lại càng thêm mặn. Bầy cá ngỡ ngàng chẳng hiểu vì đâu... Những lời em... |
dạo khúc 39 Tác giả: Nguyễn Quang Tấn
Ở dưới một tháp chuông cao. Là chùm bông phượng đỏ. Ở giữa đôi môi nhỏ. Là một nhánh cỏ úa mầu. Linh hồn tôi là một giếng sâu. Lung linh hoài một tháp chuông cao. Rùng chùm bông phượng đỏ. Thương đôi môi nhỏ. Ngậm một... |
dạo khúc 20 Tác giả: Nguyễn Quang Tấn
Người gọi ta chi về bờ vực khói mờ. Nhìn bông hoa nở. Vách đá rêu xanh. Chênh vênh đôi cành cổ thụ. Người còn rung chi đôi tiếng đàn rời. Khi lòng đã hết rồi mng đợi. Chén đời dốc cạn buồn vui. Trong âm thanh bóng một đàn... |
chút ca dao Tác giả: Phan Chính
Chuồn chuồn đậu ngọn cỏ may
Vui chi mà chợt hồn đây bồi hồi?
Chuồn chuồn đậu ngọn cỏ hôi
Vui chi mà nở trên môi nụ cười...?
Chuồn chuồn bay, chợt nhớ người
Hôm nào tan học cùng xuôi đường về! |
đạo đức giả Tác giả: Trần Tế Xương
Hỏi lão đâu ta ? Lão ở Liêm. Trông ra bóng dáng đã hom hem. Lắng tai, non nước nghe chừng nặng (1). Chớp mắt trăng hoa, giả cách nhèm (2). Cũng đã sư mô cùng đứa trẻ (3). Lại còn tấp tểnh với đàn em. Xuân thu ướm hỏi đà... |