anh chờ đợi và đợi chờ chờ đợi Tác giả: Trần Minh Hiền
ANH CHỜ ĐỢI VÀ ĐỢI CHỜ CHỜ ĐỢI. Anh chờ đợi em cho anh gặp mặt. Chờ từ ngàn năm chờ đến mãi muôn đời. Thơ thì chỉ là dại khờ muôn mặt. Mà tình yêu là muôn nẻo xa vời. Anh chờ đợi và đợi chờ chờ đợi. Đợi mùa xuân về ru khúc... |
câu đối tặng 2 bạn nam + thanh Tác giả: Lập Trần Câu Đối
NAM quốc sơn hà yêu đất mẹ
THANH bình xã tắc nhớ công cha |
câu đối tặng thi sĩ bạch mộc Tác giả: Lập Trần Câu Đối
BẠCH vân thanh nhật tân ngôn họa
MỘC bản thủy nguyên cổ ngữ truyền.
Bản dịch:
"Mây trắng ngày xanh" lời mới họa
"Nước nguồn cây cội" chữ xưa truyền. |
câu đối tặng thi sĩ đào hòa Tác giả: Lập Trần Câu Đối
ĐÀO hoa rực rỡ tình trên dưới
HÒA nhã êm đềm nghĩa trước sau. |
chỉ có đôi mình Tác giả: Đời Lạc Xuể
CHỈ CÓ ĐÔI MÌNH. Thở một vài hơi xác đã thèm. Ta nhìn cảnh đẹp với người em. Vầng trăng bỗng lại rồi soi hẻm. Ngọn gió thầm khua khẽ chạm thềm. Giữa cảnh đầy sao gồng mặt đếm. Bên trời lắm mộng cưỡng mình xem. Làn hương... |
chuyện đời nay Tác giả: Đời Lạc Xuể
CHUYỆN ĐỜI NAY. ( tập danh). Cái cảnh đông CON á.. ạ .. phiền. Thương đời BỐ khổ ,khổ triền miên. BÀ hai bỏ học âu là số. NHỎ út lên trường cũng tại duyên. MÁ vẫn đưa hờ dăm bạc lẻ. ANH thường nhét đại những đồng... |
đời ảo ảnh Tác giả: ĐỜI ẢO ẢNH
ĐỜI ẢO ẢNH. Chắc phải cài then chốn mộng thường. Mê nhiều lắm bận hóa màn sương. Đi vào lộng giả cay lòe mắt. Cận giấc vàng mơ chẳng thấy đường. Một phút cuồng tâm làm trí loạn. Đêm ngày động xác mệt hồn nhương. Trâu già... |
đôi bờ (tl) Tác giả: Tình Nghĩa Đôi Bờ !
Thiết tha tình nghĩa đôi bờ . Nhân gian vạn nẻo , mịt mùng cách ngăn ! Nay còn nhớ mãi dòng sông . Canh trường khắc khoải , thu sang lá vàng . Muôn phương gửi gió thu hoang ! Đoạn đường hẹn ước , trăm năm tương... |
đợi chờ Tác giả: Đợi Chờ
Đợi Chờ. Lưu Vĩnh Hạ. Lá đổ muôn chiều em có hay. Ai gỡ lời thề bông cỏ may. Nhìn lá vàng rơi bên song cửa. Liễu rũ bờ mi đã bao ngày. Gởi hồn trong gió lá bay bay. Sương khuya lành lạnh ướt vai gầy. Tay em chiếc áo... |
đợi hết hoàng hôn Tác giả: Đời Lạc Xuể
ĐỢI HẾT HOÀNG HÔN. Chiều buông thấy nhạt giữa khoang lòng ! Nắng ngủ chân trời có mộng không ? Để gió đưa sương về bến cũ. Rồi mưa rủ khói tới loan phòng. Người say giấc điệp xa niềm nhớ... Kẻ thức đêm trường nhỏ lệ... |