Sinh anh làng có giếng rồi. Vào đêm trăng tỏ thấy ngời giếng thanh. Hằng Nga lúng liếng mắt xanh. Anh như có phận duyên lành với Em. Dặm xa lỡ lấm bùn đen. Giọt thơi giội sạch vết hoen bước lần. Áo bào dây bụi hồng...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (698). Ngậm Ngùi Bên Ánh Lụn. Vội vã về sau hồi chiến trận. Để kịp nhìn ánh lặn rồi tan. Ngậm ngùi đưa tiễn hồn trăng. Rụng rơi biền biệt khuất dần xa xăm! Em yêu ơi! Muôn phần...