cạn nguồn Tác giả: Thiên Ân
CẠN NGUỒN. Khi dòng sông đã cạn nguồn. Thương thay nỗi buồn lau lách. Hoàng hôn mặc chi áo rách. Hờn dỗi thói đời sã suông. Chim trời đâu dễ đếm lông. Vỗ cánh tung bay góc tối. Tình yêu đoạn đành ghép tội. Đọan văn... |
dấu chân lặng thầm Tác giả: Thiên Ân
DẤU CHÂN LẶNG THẦM. Ngày xưa ta hái môi người. Bến bờ run rẩy khôn nguôi đêm ngày. Gói tròn âm ấm vòng tay. Trái tim đánh thức hình hài vội nghiêng. Níu nhau vào cõi bình yên. Thoáng mơ một giấc ngoan hiền cỏ hoa... |
em là thơ hay thơ là em Tác giả: Trần Minh Hiền
EM LÀ THƠ HAY THƠ LÀ EM. Em là thơ hay thơ là em. Anh chẳng biết đến bao giờ gặp gỡ. Em là thần tiên giữa đời ước hẹn. Thắp ngọn lửa tình cháy đỏ mùa mơ. Em là hoa hay hoa là em. Anh đã biết em diệu hiền mầu nhiệm. Em là... |
nếu biết trước Tác giả: Hồ Xuân Thu
Nếu biết trước mình chẳng gặp lại nhau. Thì em sẽ chẳng hẹn anh ngày hôm ấy. Em ngoảnh mặt quay đi trong thương nhớ. Anh cũng năm canh chiếc bóng dày vò? Nếu biết trước ta chẳng hẹn hò. Thì em sẽ không có ngày đau khổ. Em... |
về lại phố đêm Tác giả: Thiên Ăn
VỀ LẠI PHỐ ĐÊM. Phố đêm bây giờ ra sao? Muôn ánh đèn màu hiu hắt. Bóng em tan vào ngõ chật. Đời ta nước mắt bỗng trào. Phố đêm âu sầu giăng tơ. Bao giờ , bao giờ gặp gỡ? Buồn mang dư âm muôn thuở. Chân ta luống cuống gà... |
cuốn theo chiều gió Tác giả: Lê Huy Trứ
Khi yêu mới biết thế nào là đau khổ, nhưng nỗi lòng đành giấu kín trong thâm tâm. Khi xa rồi, thấy mình cô đơn nhường ấy, nhưng bão tình cuốn theo chiều gió lao đao. . Mất nhau rồi, đã muộn màng khi nuối... |
mỵ châu Tác giả: Nguyễn Nhược Pháp
Lẫy thần chàng đổi móng, lông ngỗng thiếp đưa đường. Nguyễn Khắc Hiếu. I. Đêm hôm gió khóc thổi ru cành:. Núi bạc âm thầm, bể uốn xanh. Hiu hắt Mỵ-Châu nằm, trăng phủ. Ầm ầm sóng thảm vỗ vờn quanh. Cát... |
tình muộn !!!... Tác giả: Hồng Dương
Chiều buông xuống hoàng hôn chia hai nửa. Nửa bạc màu... nửa chứa hết cung thương. Màn sương giăng... rải trắng nửa con đường. Sắc màu tỏa tím vương đi xa mãi .. Khi màu nhớ cùng không gian xa trải. Nỗi xót xa đọng... |
tập thơ số 1 Tác giả: Đời Lạc Xuể
TÌNH KHÔNG BIÊN GIỚI. Bậu mở lòng thương với nụ cười. Sân đời bớt nhạt đẫm màu tươi. Xây màng kịch tiếu mời thân bại. Diễn vở hài vui rủ miệng lười. Bỗng thấy hồi xuân thời lính trận. Thình lình trẻ lại tuổi ba mươi. Nhiều... |