tình muộn !!!...
Chiều buông xuống hoàng hôn chia hai nửa
Nửa bạc màu... nửa chứa hết cung thương
Màn sương giăng... rải trắng nửa con đường
Sắc màu tỏa tím vương đi xa mãi ..
Khi màu nhớ cùng không gian xa trải
Nỗi xót xa đọng lại kín trong lòng
Bến lạc hồn đi giữa núi càn khôn
Cho vô vọng cứ dồn về trong dạ
Khi chiều nhớ buông dài theo bóng ngã
Hàng cây im cành lá tiếc ngẩn ngơ
Dòng sông buồn đò vắng lặng đứng chờ
Ôm mộng mị chơi vơi miền khao khát
Sương lạnh giá bờ môi thêm bỏng rát
Con tim buồn tím ngắt vết thương đau
Để tương tư nhuộm đẫm một sắc màu
Nhớ ơi nhớ cho sầu đau bóng chiếc
Chiều buông xuống lời thơ tình tha thiết
Em phương xa khôn xiết nhớ em ơi...
Chưa bao giờ gặp gỡ lại nói lời
Thương em lắm lệ rơi làn môi ướt...
Xin đừng khóc mà sầu thêm tóc mượt
Em yêu ơi !...thơ vượt hết nẽo đường
Xóa tan đi mờ bóng phủ màn sương
Cho em hát âm trường bay xa vọng...
Tình ngọc nữ như hương hoa ngưng đọng
Rất ân cần và trọng nghĩa tình nhân
Dung nhan ơi !...rạng rỡ đến vạn lần
Cho ân ái ... muôn phần trào tâm tưởng
Đây hạnh phúc đây thiên đường cộng hưỡng
Để cô đơn ương bướng phải lũy tàn
Hai cuộc đời nhẫn nhục sẽ được tan
Thành mây ấm bay tràn theo gió lộng....
Mùa đông hết một mùa xuân ước mộng
Nắng ấm lên hồn động cả cung đàn
Cho âm ba ngây ngất đến mây ngàn
Thương nhớ lắm cho tràn con tim lạnh....
Ta tiếc nuối ...cuộc đời xưa khổ hạnh
Dải Ngân Hà lành lạnh phủ khói sương
Vết sầu đau chan chứa cả dặm trường
Thơ vang vọng âm dương trời và đất
Lời yêu muộn ngập ngừng nhưng rất thật
Chút dỗi hờn ...chút mật ngọt âm thanh
Để đam mê rạo rực đến ngọt lành
Tình xuân nở rót tràn ly tình muộn...
Bài này đã được xem 1527 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|