hương ngày cũ Tác giả: Tuệ Sỹ
Màu nắng xế ôi màu hương tóc cũ
Chiều chơ vơ chiều dạt mấy hồn tôi
Trời viễn mộng đoạ đày đi mấy thuở
Mộng kiêu hùng hay muối mặn giữa trùng khơi |
hương tóc Tác giả: Phạm Thiên Thư
Giòng sầu lả xuống bờ vai. Em mang mầu nhiệm cho dài nhân gian. Tóc mây hay sợi tơ đàn. Rung lên cho lệ hoe vàng cõi thơ. Cánh rừng xanh những kiếp mơ. Hồn anh hóa bướm vật vờ bay lên. Nghe trong tiếng suối dịu huyền. Con... |
hương tóc Tác giả: Hoàng Sa
Tóc ai dài quá ai ơi. Mang nhung nhớ vắt ngang trời hoang vu. Tóc bay theo gió mùa thu. Đưa hương vào tận mịt mù rừng thơ. Tóc nào rơi xuống suối mơ. Cho hương tóc vướng đôi bờ cỏ hoang. Tóc ơi hương tỏa mênh mang. Bao lần... |
hương xưa Tác giả: Chu Hà
Đâu rồi giọt nắng nám trên da. Đâu khoảng mênh mông tiếng gáy gà. Mưa dãi lê thê dài lối nhỏ. Đường về quê mẹ nẻo còn xa. . Tìm đâu hương tóc mùi hoa bưởi. Một sớm chung đò buổi chợ xa. Tiếng hò đưa vọng trên sông... |
không thể nào quên Tác giả: Lê Cảnh Tiến
KHÔNG THỂ NÀO QUÊN. Tìm hương tóc rụng giữa mây chiều. Để mộng trôi cùng bãi sóng xiêu. Biển nước còn say từng ngọn liễu. Dòng thơ mãi tiếc một thân kiều. Quên ngày khổ hạnh lời kinh chiếu. Bỏ... |
khúc hạnh tuyền núi sông Tác giả: Du Tử Lê
Chẻ đôi sông núi : đêm bưng mặt. Mưa quấn khăn vào sâu ấu thơ. Chẻ đôi thân thế: mù tăm tích. Ta nghĩa trang nào chôn cất nhau. Chẻ đôi tâm thất: kênh, mương cạn. Hương tóc truy tầm vai thất tung. Tưởng ai oan khuất vừa... |
khúc tím Tác giả: Daocongdien
KHÚC TÍM. Tôi không tặng cho em nữa. Màu hoa đầy nỗi nhớ nhà. Mùi hương tóc xưa êm xõa. Buông chùng trên nốt nhạc mưa. Tay người bây giờ dài quá. Vô tư vẫy biệt chiều tà. Vời vợi mây tầng và gió. Cánh chim trĩu bụi... |
khuôn mặt thứ hai Tác giả: Dũng Lê Ngọc
KHUÔN MẶT THỨ HAI. Từ khi bỏ mặc chốn dương trần. Chẳng thiết tha gì cõi dục ngân. Dẫu chuyện tình vương liền mấy nẻo. Mà hương tóc cuộn đã bao ngần. Kia người rạng rỡ vun nồng ái. Đó kẻ im lìm giũ sạch ân. Gặm những buồn... |
ký ức về ban mê thuột Tác giả: Hùng Vĩnh Phước
Chỉ thấy núi mà không thấy phố. Chắc là phố núi phủ đầy mây. Một chút nắng chiều len trong gió. Đi về nghe thoảng hương tóc bay. Buổi sáng sương đè lên phố bụi. Lòng chở theo những cọng thơ vui. Bạn bè thân ái như hoa... |
là em tự đa tình Tác giả: Cảnh Ngọc
Cả buổi chiều ngồi khóc. Ôm gốc cây thông già. Gió thổi mùi hương tóc. Bây về nơi chốn xa. Lâu nay em yêu thương anh thật nhẽ. Như đứa trẻ với dáng vẻ ngô nghê. Lâu nay em ngốc nghếch đến u mê. Nên mới tin yêu anh... |