là em tự đa tình
Cả buổi chiều ngồi khóc
Ôm gốc cây thông già
Gió thổi mùi hương tóc
Bây về nơi chốn xa
Lâu nay em yêu thương anh thật nhẽ
Như đứa trẻ với dáng vẻ ngô nghê
Lâu nay em ngốc nghếch đến u mê
Nên mới tin yêu anh nhiều như thế
Em vụng về anh vỗ về đằm thắm
Nên siêu lòng đưa tay ra anh nắm
Bài này đã được xem 1353 lần
|
Người đăng:
|
Cảnh Ngọc
|
|
|