Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (532). Giấc Mơ Nhớ Mãi. Dãy mây trăng trắng tận trời xa. Loáng thoáng đâu đây sắc ảnh ngà. Không có gió vờn vun vút mạnh. Chỉ ngàn êm ả nhịp ngân nga! Lững thững bay bay nhẹ nhẹ...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (564). Tâm Tình Dĩ Vãng. Chiều hôm ấy có một người khách lạ. Đứng trầm ngâm, hóng gió giữa cầu cao. Chiếc cầu cao dẫn vào con đường nhỏ. Chuỗi năm nào trong đó biết là bao! Những...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (567). Qua Rồi Khoảnh Khắc Trần Ai. Hồn Lang hỡi! Đuôi đầu chàng thổ lộ. Cõi Ta Bà thống khổ khiến lệ chan. Giấc hồ điệp vỡ tan chìm đáy mộ. Chuỗi thăng trầm cảnh ngộ thấu trần...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội 532. Giấc Mơ Nhớ Mãi. Dãy mây trăng trắng tận trời xa. Loáng thoáng đâu đây sắc ảnh ngà. Không có gió vờn vun vút mạnh. Chỉ ngàn êm ả nhịp ngân nga! Lững thững bay bay nhẹ nhẹ...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (564). Tâm Tình Dĩ Vãng. Chiều hôm ấy có một người khách lạ. Đứng trầm ngâm, hóng gió giữa cầu cao. Chiếc cầu cao dẫn vào con đường nhỏ. Chuỗi năm nào trong đó biết là bao! Những...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (567). Qua Rồi Khoảnh Khắc Trần Ai. Hồn Lang hỡi! Đuôi đầu chàng thổ lộ. Cõi Ta Bà thống khổ khiến lệ chan. Giấc hồ điệp vỡ tan chìm đáy mộ. Chuỗi thăng trầm cảnh ngộ thấu trần...
Ngày xưa ở đất Hoài Hương. Có chàng họ Diệp văn chương nhất thời. Nào hay phận số neo người. Văn chương ghen mệnh cơ trời chưa thông. Bao lần thi cử hoài công. Ngậm ngùi nghiêng bút, tấc lòng ủ ê. ... Có quan ấp tể mới...
Tình sử Chúc-Lương tỏ mấy dòng. Bắt đầu từ dạo chửa vào đông. Nhụy hoa còn ướp lớp hương phấn. Cảnh vật vẫn giăng màn bụi phong. Khi lũ bướm vờn quanh khóm trúc. Lúc chòm ong lượn khắp chùm bông. Nữ nhi lập chí rời quê...
Liên hoàn thập tam khúc. . -1-. Cơn bão dậy, ngọn sóng xô. Thuyền con chao đảo bến không bờ. Cánh bèo mong manh mưa dập. Chiếc bách lờ lững gió đưa. Nghịch phách cho phai mộng ảo. Đảo huyền chưa dứt tình hờ. Lung linh năm...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1357). Niềm Thu Và Bến Đợi. Từ xa thẳm mịt mù viễn xứ. Bóng của Nàng ngồi đó dưới đêm. Phòng riêng, vắng vẻ lặng yên. Nỗi niềm u ẩn, tơ duyên lỡ làng... Tim thổn thức ngập tràn...