người dưng ơi! Tác giả: Nguyên Đỗ
Người dưng ơi, tối qua, em ghé đến. Anh vắng nhà, em để lại phong thơ. Người dưng thương, thôi đã hết hững hờ. Dù giận dỗi, em cũng lên tiếng nói. . Anh sợ nhất sự lặng thinh tức tối. Nổ bùng ra tan vỡ khối tình ta. Ờ tình... |
mình với ta Tác giả: Trần Mạnh Hùng
Mình với Ta là người dưng nước lã. Được mẹ cha cưới hỏi dựng nên duyên. Sống bên nhau Mình uất ức triền miên. Ta cũng vậy một tâm hồn băng gía. Mình với Ta là người dưng nước lã. Gắn đời nhau như "đôi dép vô tri"... |
730 - ngươi dưng Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Ngày trời bão nổi Người không gặp
Im lặng Người xa đến lạnh lùng
Vương vẫn nỗi lòng ai hay biết
“Người dưng” hóa lại đúng người dưng.
19 - 10 - 2011* |
bỗng nhớ người dưng Tác giả: Thiên Ân
BỖNG NHỚ NGƯỜI DƯNG. Tự nhiên bỗng nhớ người dưng. Tiếng đêm khắc khoải một vùng xa xôi. Tiếng gà lắng đọng bồi hồi. Bức tranh nhân thế điểm rơi cội nguồn. Tự nhiên mộng bén đầu giường. Lơ tơ mơ,lòng nửa buồn,nửa... |
ca dao (130) Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune
Ngó trời mây phủ vầng trăng. Đời người nhiều lúc tối đen đừng buồn. Học cho giỏi đã hẵng đi. Không biết chuyện gì lại thích khoe khoang. Gặp người thì hãy thương người. Đừng chê đừng trách chuyện đời người dưng. Ham... |
ca dao (89) Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune
Sinh voi sinh cỏ trời ban. Sinh trai sinh gái sinh nàng bên duyên. Khó tính chê mặn chê nồng. Một ngày bán cả ông chồng mua trai. Có vợ cho có cửa nhà. Đừng có kề cà bên đường hẹn nhau. Bên người cho rõ là... |
chào người dưng Tác giả: Dung Pham Minh
Vẫy tay chào nhé người tình. Ngày mai em bước lung linh theo chồng. Hỏi anh nơi đó buồn không? Em về thủ phận má hồng thuyền quyên. Ngày mai em bước lên thuyền. Sang sông xây mộng tình duyên với người.. Mai này dẫu gặp... |
cũng chỉ người dưng Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
Tôi và chàng mỗi thế giới khác nhau. Sao có thể đượm màu hoa kết trái. Ân nghĩa chớm bồi hồi tim sợ hãi. Lo tổn thương e ngại những dối lừa. Giữa dòng đời lắm giông bão nắng mưa. Thì ái nợ phải chăng thừa ấy nhỉ. Dẫu cố... |
đôi mắt người dưng Tác giả: Thiên Ân
ĐÔI MẮT NGƯỜI DƯNG. Đôi mắt gieo nhìn man dại. Tim ta thon thót hớp hồn. Nụ hôn môi chưa kịp hái. Sự đời dằng dặc van lơn. Đôi mắt đốt vần thơ lạ. Chim đã gọi mùa bâng khuâng. Thoáng nghe gót hài vội vã. Mưa nắng cõng nốt... |
em nhớ người dưng Tác giả: Băng Nguyệt
Em nép vào thơ với đêm trường. Con tim khao khát một tình thương. Của ngày xưa ấy ko còn nữa. Từ một lần đau --buốt tận xương. . Em hái làm chi trái tình yêu. Ngọt ngào chẳng thấy..đắng cay nhiều. Trăm năm ngưòi khác đà... |