thu điếu Tác giả: Nguyễn Khuyến
Ao thu lạnh lẽo nước trong veo. Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo. Sóng biếc theo làn hơi gợn tí. Lá vàng trước gió khẽ đưa vèo. Tầng mây lơ lững, trời xanh ngắt. Ngõ trúc quanh co, khách vắng teo. Tựa gối ôm cần lâu... |
ngày xuân răn con cháu Tác giả: Nguyễn Khuyến
Tuổi thêm thêm được tóc râu phờ. Nay đã năm mươi có lẻ ba ! Sách vở ích gì cho buổi ấy ? Áo xiêm nghĩ lại thẹn thân già. Xuân về ngày loạn còn lơ láo, người gặp khi cùng cũng ngất ngơ. Lẩn thẩn lấy chi đền tấc bóng... |
về hay ở Tác giả: Nguyễn Khuyến
Văng vẳng tai nghe tiếng chích chòe;. Lặng đi kẻo động khách lòng quê. Nước non có tớ càng vui vẻ, hoa nguyệt nào ai đã đắm mê ? Quyên đã gọi hè quang quác quác, gà từng gáy sáng tẻ tè te. Lại còn giục giã về hay ở... |
tự trào Tác giả: Nguyễn Khuyến
Cũng chẳng giàu mà cũng chẳng sang, chẳng gầy, chẳng béo chỉ làng nhàng. Cờ đương dở cuộc không còn nước, bạc chửa thâu canh đã chạy làng. Mở miệng nói ra gàn bát sách, mềm môi chén mãi tít cung thang. Nghĩ mình lại... |
tự thuật Tác giả: Nguyễn Khuyến
Tháng ngày thấm thoát tựa chim bay, ông ngẩm mình ông, nghĩ cũng hay. Tóc bạc bao giờ không biết nhỉ ? Răng long ngày trước hãy còn đây. Câu thơ được chửa, thưa rằng được, chén rượu say rồi, nói chửa say. Kẻ ở trên đời... |
duyên nợ Tác giả: Nguyễn Khuyến
Muốn. Cái duyên hay cái nợ nần, khi xa xa lắc, khi gần gần ghê. Dấu hồng còn gửi tuyết nê, khi bay nào biết đông tê bóng hồng (1). Nói. Giai nhân nan tắi đắc (2). Mười ba năm một giấc bâng khuâng, động hơi thu... |
lên lão Tác giả: Nguyễn Khuyến
Ông chẳng hay ông tuổi đã già, năm lăm ông cũng lão đây mà. Anh em làng xóm xin mời cả, xôi bánh, trâu heo cũng gọi là. Chú Đáo bên làng lên với tớ, ông Từ xóm chợ lại cùng ta. Bây giờ đến bậc ăn dưng nhỉ, (1). Có rượu... |
ông phỗng đá Tác giả: Nguyễn Khuyến
Ông đứng làm chi đó hỡi ông ?
Trơ trơ như đá, vững như đồng.
Đêm ngày gìn giữ cho ai đó ?
Non nước đầy vơi có biết không ? |
hỏi phỗng đá Tác giả: Nguyễn Khuyến
Muốn. Người đâu tên họ là chi ? Hỏi ra trích trích tri tri (1) nực cười. Vắt tay ngoảnh mặt trông đời, cũng toan lo tính sự đời chi đây ? Nói. Thấy lão đá lạ lùng muốn hỏi, cớ sao mà len lỏi đến chi đây ? Hay... |
giả cách điếc Tác giả: Nguyễn Khuyến
Trong thiên hạ có người giả điếc, khéo ngơ ngơ ngác ngác ngỡ là ngây, chẳng ai ngờ sáng tai họ, điếc tai cày, (1). Rở lối điếc, để sau này em út học. Tọa trung đàm tiếu nhan như mộc, dạ bán phan viên thủ tự hầu. (2). Khi... |