bài thơ cuối cùng Tác giả: Chu Thị Thúy Nga
Em viết cho anh, bài thơ cuối cùng. Hai đường thẳng song song, không về chung điểm cắt. Ngọt bùi ngày nao, mình cùng nhau góp nhặt. Suối lệ nhạt nhoà, se sắt trái tim hoang. Nỗi nhớ chông chênh, từ giã cũng vội vàng. Nắng... |
băn khoăn Tác giả: Trần Đại - Trandaik
Chìm sâu. Chìm xuống thật sâu. Tâm tư trầm lắng. Lòng thôi muộn sầu. Bay xa. Về cõi trời xa. Trần gian mờ khuất. Thế nhân nhạt nhoà. Mình ta. Chỉ một mình ta. Thời gian trẻ lại. Không gian chẳng già. Còn chăng ? Còn... |
băn khoăn Tác giả: Đình Lang
Chìm sâu. Chìm xuống thật sâu. Tâm tư trầm lắng. Lòng thôi muộn sầu. Bay xa. Về cõi trời xa. Trần gian mờ khuất. Thế nhân nhạt nhoà. Mình ta. Chỉ một mình ta. Thời gian trẻ lại. Không gian chẳng già. Còn chăng ?... |
bao la Tác giả: Trần Minh Hiền
BAO LA. Nụ buồn. Rơi rớt. Bên sông. Nụ hoa. Rơi rụng. Nhạt nhoà. Đêm trăng. Giấc mơ. Oà vỡ. Bên đồng. Mùa xuân. Huyền ảo. Trong ngần. Bao la. Trần minh hiền orlando ngày 26 tháng 2 năm 2015. ANTI-DESTINY. I'm... |
bất chợt Tác giả: Ericamoon
Có những nỗi buồn bâng quơ không hiểu nổi. Có những nỗi nhớ chẳng thể gọi tên. Có những thứ mà mình không thể quên. Nhưng cũng không ai muốn sẽ còn nhớ lại. Có những thứ qua đi, có những điều trở thành mãi mãi. Có... |
bẽ bàng Tác giả: Phuong Vuong
Anh về mà lòng ở đâu. Chân anh bước nặng, một câu hững hờ. Để cho em đợi em chờ. Cơm canh nguội lạnh, tới giờ hẵm hiu. Cho lòng em thấy quạnh hiu. Buồn cho duyên kiếp, tình yêu nhạt nhoà, tủi hờn em chợt khóc òa. Thân em đã... |
bến bờ Tác giả: Du Mục
Sóng vô tình hay tại bờ im lặng. Cớ sao đến rồi ngoảnh mặt quay đỉ. Sóng buông tay hay tại bờ không giữ. Sao mới gặp đã vội bước quay vê? Trời của ta ôi biển trời của ta. Biển mênh mông những con nước nhạt nhoà. Sóng vỗ... |
bến đợi Tác giả: Phạm Hoàng Tuyên
Chiều nay trên bến sông xưa. Con đò năm cũ chẳng đưa người về. Lục bình đã biệt dòng quê. Lênh đênh trôi mãi câu thề vỡ tan. Người đi biết mấy quan san. Để chờ kẻ ở đôi đàng cách ngăn. Bến buồn bến ngỏ cùng trăng. Giữa đệm... |
bên thu giấu nét u hoài Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Chiều nhạt nhòa bóng nắng. Ngày cũng sắp lụi tàn. Ốc đảo sầu quạnh vắng. Để thơ vần đi hoang. Sao cứ mãi trở trăn. Tháng ngày dài thổn thức. Nỗi cay đắng bẽ bàng. Cho thơ buồn rưng rức. Nhắm mắt bảo lãng quên. Mà làm sao... |
biển chiều mênh mang Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Nghiêng đầu nhìn biển xa. Biển chiều nay nổi sóng. Gió trùng khơi lồng lộng. Hôn lên mái tóc dài. Sợi e ấp bờ vai. Sợi rối tung hờn dỗi. Chợt nghe lòng bối rối. Dấu chân xưa nhạt nhòa. Gọi tên người thiết tha. Mùa thu... |