tình như tờ giấy mới Tác giả: Lã Thế Phong
Đã có lần tôi nhắm mắt đưa chân. Làm con thiêu thân lao mình về phía trước. Cứ ngỡ thiên đường nằm bên trong ngọn đuốc. Thản nhiên tìm cái chết lẹ làng. . Linh hồn tôi còn đâu đó lang thang. Chờ một bàn tay thiên thần... |
tình úa Tác giả: Thiên Ân
TÌNH ÚA. Dấu thời gian , in gót chân. Phong trần , gồng gánh , phong trần đi hoang. Sầu đeo bóng xế chiều tàn. Gác tay cõi mộng thương hàng lệ rơi. Một mai cỏ úa chân trời. Nụ hôn ngày cũ lẻ loi dè chừng. Xạc xào bẻ gió sau... |
tỳ bà Tác giả: Mai Đình Dân
Ta cúi xuống. Hồn tràn men rượu đắng. Ngả nghiêng ly. Đồng ẩm tẩy thiên sầu. Đàn văng vẳng. Âm thanh gì khắc khoải? Cho xé lòng một Tư Mã Giang Châu. Đàn rung và mặt hoa chau. Xót cho đôi lứa cùng đau bên đời.... |
về với vĩnh phúc Tác giả: Thiên Ân
VỀ VỚI VĨNH PHÚC. Anh về Vĩnh Phúc tinh mơ. Cô em ngày đó bây giờ ra sao? Trộm nhìn ưng ửng má đào. Ngày em mở cửa anh vào chậm chân. Vào rừng Tam Đảo đôi lần. Tiếng chim gọi nắng, tròn dần chữ yêu. Tây Thiên nô nức dập... |
vén màn trăng gió Tác giả: Thiên Ân
VÉN MÀN TRĂNG GIÓ. Ngày ta vén màn trăng gió. Bức tranh sự sống xanh màu. Mắt tròn no nê sợi nhớ. Suối nguồn tắm mát mùa sau. Lặn sâu hang cùng ngõ hẻm. Mới hay tình nhú lá mầm. Những thú đam mê vun vén. Buông lơi rạo rực... |
biển xưa Tác giả: Vũ Nguyên
Hương hoa Nhài thơm ngát , lâng lâng nhìn biển đêm , cội thơ tình trỗi nhạc , môi lại trao môi mềm. Em xưa hay trang đài , đi dọc bờ cát trắng , ... |
chiều online 2 Tác giả: Thiên Ân
CHIỀU ONLINE 2. Chiều Online bủa vây đôi mắt. Thiên hạ còn ngủ gật , khóc cười ... Kèn thổi ngược , trống đánh xuôi. Muôn hình vạn trạng biếng lười ầu ơi! Lời quảng cáo ngọt lời hoa bướm. Sập bẫy thời vay mượn , mượn... |
đoàn kết là sức mạnh! Tác giả: Khương Thuỵ Phùng
Còn gì mà đợi mà trông. Mà không đứng dậy, lập công đi nào. Đứng lên! Đi hỡi đồng bào. Đồng tâm hiệp lực lật nhào đảng đi. Thức dậy! Đừng ngủ li bì. Đừng nghĩ chuyện họ, can gì đến tôi. Tình hình đất nước sục sôi. Chẳng còn... |
mây trắng thong dong Tác giả: Thích Nhất Hạnh
Nhớ thuở xưa, khi ngươi còn là đám bạch vân bay thong dong. Ta theo nguồn múa ca đi về đại dương mênh mông. Ngươi lưu luyến chốn đỉnh cao, lắng tiếng reo cười ngàn thông. Ta nhấp nhô trên sóng bạc, lên xuống vào ra muôn... |
thế là hết! Tác giả: Nguyên Thạch
Thế là hết! Thế là hết! Chuyện vào đoạn kết. Biến Việt Nam thành Chệt đã thành. Ngày dân thấu rõ ngọn ngành. Thì Việt Nam đã cỏ xanh nắm mồ! Siêu phàm lắm! Bác Hồ vĩ đại. Nay non sông biển ải còn đâu? Đong đưa... |