biển xưa
      
      
      
      
        Hương hoa Nhài thơm ngát , 
           Lâng lâng nhìn biển đêm , 
           Cội thơ tình trỗi nhạc , 
           Môi lại trao môi mềm. 
           Em xưa hay trang đài , 
           Đi dọc bờ cát trắng , 
           Phá tan ngày trống vắng , 
           Bằng giọng cười thiên tai. 
           Ta xưa kẻ bất tài , 
           Ngụp chìm đầu ngọn sóng , 
           Đội đầu từng nhóm rong , 
           Đẩm ướt hồn thi sĩ. 
           Em xưa hay hoa mỹ , 
           Cầm tay thiên tài buồn , 
           Trăng sao nhìn ướm hỏi , 
           Bao giờ tuổi trao duyên? 
           Ta xưa dìm ý thiền , 
           Vào thuỳ dương lang bạt , 
           Dưới trời xanh ngan ngát , 
           Chim mòng biển lao xao. 
           Mùi hoa nhài tư lự , 
           Biển thẩm màu tương tư , 
           Hương đêm còn sắc sảo, 
           Em bây giờ nơi nao. 
           Biển nhung rồi biển nhớ , 
           Cát xô hàng phi lao, 
           Ai nghe biển thét gào , 
           Cuồng nộ mà nên thơ? 
            Bên kia Đại tây dương , 
            Rót chút tình hư ảo , 
            Em tóc rối chán chường , 
            Chẳng buồn thay xiêm áo. 
            Đọc bài thơ áo não, 
            Môi cười gợn nếp nhăn , 
            Màu rượu sánh băn khoăn , 
            Lâng lâng hồn báo bão. 
          
            Vâng ,biển đói cồn cào , 
            Môi hôn ngày rất cũ , 
            Ta lần đầu trao nhau.... 
                            Vũ Nguyên