vô thường Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Gom lá vàng thu giấu đỉnh đồi. Sao hồn trĩu nặng nỗi chơi vơi. Ngẩn ngơ liễu rũ che triền núi. Thấp thoáng sương giăng trải cuối trời. Nếu biết tao phùng rồi cách trở. Thà rằng ảm đạm áng mây trôi. Vô thường... |
vô thường Tác giả: Chu Hà
Bệnh, già, khổ, biệt,... tiếp thiên tai! Thương hải tang điền mãi chuyển xoay. Bể ái trầm luân pha vị ngọt. Bờ mê tỉnh thức chứa mùi cay. Hơn thua rốt lại hơn nhiều ít. Được mất rồi ra được ngắn dài? Một nắm tro tàn... |
vô thường Tác giả: Jacaranda
Thả hồn theo mộng lâng lâng. Thân gầy khiu khẳng mấy lần ... muốn rơi. Cành ôm chiếc Lá cuối đời. Nâng niu, bịn rịn ... nói lời chia tay. Thu đi cho Lá vàng bay. Đông về hỏi Lá có hay Đông về ? Thôi thì từ giã cơn mê. Vô... |
vô thường Tác giả: Mỹ Trinh
Khổ ơi cái kiếp thi nhân. Nhả tơ kéo kén chờ xuân về mùa. Dệt hoài không đủ lụa thưa. Viết bao nhiêu cũng không vừa tuổi mơ. Nắng vàng tôi ướp vào thơ. Tưởng như xuân đã về chờ trên non. Biết rằng giờ nhạt màu son... |
vô thường Tác giả: Việt Phúc
Cõi thường một lẽ trắng tay. Quay về hoài niệm tháng ngày lạc trôi. Trái ngang hết nửa dòng đời. Mây lờ lững thoảng giữa trời cao xanh. Còn ta dạ nẫu chòng chành. Bạc đầu mới ngộ từng canh cứ dài. Bến xưa lệ tủi u... |
vô thường Tác giả: Hương Việt
Họa bài "TÂM Thức". Ta Bà uế độ chốn vô thường. Bã đời danh lợi tợ hơi sương. Lắng tâm để thấy vô biên cõi. Xả bỏ mọi điều hết vấn vương. Mặt nhựt trời Tây rám ánh chiều. Sống đời quạnh quẻ nếm cô liêu. Cháo rau... |
vô thường Tác giả: Nguyên Thạch
Vô thường. Một dải mênh mông, một mảnh trăng. Một gã đi hoang, một cung hằng. Gã cùng vũ trụ lời nhân thế. Gã trút tâm tư, nỗi nhọc nhằn. Gã đến nơi đây, chốn trần đời. Tiền tài danh vọng... lắm dở hơi !... |
vô thường Tác giả: Tâm Như
Người còn lại, giấc nồng say. Ngộ chưa hư ảo? (để) vén ngày thành không! Ru chi những cánh thư hồng. Rồi mai cháy bỏng Hạ trong nắng chiều. Lỡ lầm thôi với thương yêu. Bởi hoa bởi sắc tất nhiều bướm ong. Sánh sao... |
vô thường Tác giả: Huỳnh Lâm Phong
Con người kiếp sống vô thường...
Sống chết do trời khó lường trước được...
Thời gian không thể quay ngược...
già rồi thì chẳng còn được như xưa... |
vô thường Tác giả: Quoc Hung Nguyen Cao
Lên tới đỉnh cũng là chờ xuống dốc. Xuống hang sâu rồi sẽ lại đi lên. Đời vô thường trong những vận xui hên. Lên lên xuống có khác gì canh bạc ? Thời gian đấy chìm tháng ngày trác táng. Hồn dật dờ bám danh lợi dục... |