tóc ngắn Tác giả: Vô Thường
TÓC NGẮN. Thơ: Vô Thường. Gặp lại em, bây giờ tóc ngắn. Thôi bỏ cái thời, để tóc chấm lưng. Ngày thơ bé, hồn nhiên. Bây giờ, em lớn. Nét duyên.. Xao xuyến... Xa cách tháng ngày. Chuyện trò lưu luyến, bụi đường... |
xác phượng mùa thi Tác giả: Vô Thường
XÁC PHƯỢNG MÙA THI. Cũng tiếng ve, cũng cội già, hoa phượng. Mà sao nay bổng thấy lạ thường, có chút gì nhớ nhớ thương thương. Có chút gì cay cay khóe mắt. Anh đã đi, đi mãi.... Sương mờ, bụi lấp... Có một lần nào Anh... |
xin được một lần Tác giả: Vô Thường
XIN ĐƯỢC MỘT LẦN. Xin được một lần, tôi viết cho Tôi, đoạn đường nào đã đi qua, mà đôi bàn chân chay cộm, cuộc tình nào đã trôi xa, mà mắt còn mãi trông theo, xin được một lần, tôi hát cho Tôi, bài hát xa xôi,... |
188. kiếp sống vô thường Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Giờ này tất cả có lẽ đã chìm sâu vào giấc ngủ. Đêm nay trời lạnh sao thưa ánh trăng lách mình qua cành cây kẽ lá như muốn chiếu ánh sáng yếu ớt xuống trần gian cho đêm dài bớt tâm tối. Tí tách mưa rơi hòa với tiếng côn trùng... |
314. cuộc sống vô thường Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Cuộc đời tạm bợ vô thường. Sống đó chết đó ai lường được đâu. Trần gian muôn vạn nẻo sầu. " Sinh ly tử biệt " đớn đau vô vàng. Lợi danh quyền quý cao sang. Bon chen được mất gian nan từng ngày. Vô thường chợt đến trắng... |
a--- vài năm là mấy vô thương? Tác giả: Trinhcamle
VÀI NĂM LÀ MẤY VÔ THƯỜNG. Lối xưa ngày ấy cùng người. Bây chừ lối vắng cỏ rười rượi mong. Tự dưng nghe rưng rức lòng. Dỗ mắt đừng tủi vẫn mòng mọng đau. Bao mùa lối cũ lách lau. Chân trời thăm thẳm một màu sầu... |
ba mươi năm lẻ vô thường Tác giả: Nhược Thu
Em ơi giấc mộng vô thường. Ba mươi năm lẻ xoáy cuồng trong tim. Ba mươi năm lẻ thơ chìm. Biển chìm trong biển non dìm nước non. Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có... |
bỡi cõi vô thường Tác giả: Hồng Dương
Đây trần thế mãi long đong cuồng vọng. Tất bật đời mơ mộng bỏ trời cao. Hồn thong dong tự tại với trăng sao. Âu cũng đã bay vào dòng hỷ lạc... . Yêu và ghét giữa nhân gian xào xạc. Thương thật nhiều chút ác cũng hoài... |
chạm phải hư vô Tác giả: Hồng Dương
Đưa tay chạm giữa vô thường lặng lẽ. Chợt rũ rời đau xé cõi lòng ta. Bỡi tâm tư đang trầm mặc cảnh tà. Đêm độ lượng ánh ngà trăng bỗng tắt. Tiếng xưa vọng âm thầm trong hiu hắt. Gió xay hương sương nhạt đá lịm sầu. Ngõ hồn... |
chén rượu vô thường Tác giả: Trần Đại - Trandaik
Đêm nay. Rót rượu một mình. Một mình ta uống, một mình ta say. Ngoài kia. Một mảnh trăng gầy. Thẹn thùng chẳng dám vào đây chuyện trò. Được thôi. Say. Ngủ một mình. Một giường một chiếu, chỉ mình ta thôi. Liêu trai. Một... |