nhà thơ Tác giả: Lê Cảnh Tiến
NHÀ THƠ. Ai dè ả gọi tớ NHÀ THƠ. Chết mẹ đời ông chẳng những chờ. Lại mỗi đêm về ngơ ngẩn ước. Thêm nhiều tối lại thẫn thờ mơ. Đường thi dẫn rượu hồn không tưởng. Ngõ mộng dìu trăng gió khỏi... |
nhắc bạn Tác giả: Nguyên Hữu
Chiều buồn ngế bóng ghẹo hồ yên. Quẩn gió hòng ngăn nhắc bạn hiền. Thế sự đương suy đừng tạo biến. Tâm thời loạn tính chẳng hồn nhiên. Nhìn nhau cũng toại đừng sờ đến. Ngó mặt cùng hòa nhớ giữ nguyên. Vệt nắng loang dài gieo... |
nỗi nhớ Tác giả: Bạch-Loan
NỖI NHỚ. . Chiều hanh nắng, tiết tàn đông xao xác. Ngọn gió lùa cây cỏ ngẫng nhìn nhau. Trời viễn xứ mây giăng sầu thiên cổ. Ôi là đâu vùng đất mẹ thương đau! . Nghe trong gió lời tủi hờn da diết. Ngày... |
nolen Tác giả: Thiện Hoàng Văn (Hạ Vàng Nỗi Nhớ)
Trời chẳng hiểu ý người ta. Cất đâu vệt nắng hanh da mọi ngày. Cho sương mù lẫm thẫm bay. Để se lạnh thiếu vòng tay ấm nồng. Mùa no el có vui không. Tình xa , xa lắc chỉ dòng thơ xuông. Ước gì chung một cung đường. Gặp... |
phượng tím Tác giả: Nguyễn Đình Hiệp
Phượng tím yêu kiều nở tháng ba. Thay mùa áo mới gợi tình ca. Tràn dâng sắc thẫm không gian tía. Chất ngập màu trời vệt nắng pha. Lãng mạn đường chiều say cõi nhớ. Mơ màng ngõ sáng đắm hồn hoa. Hè sang sưởi ấm lòng man... |
quạnh quẽ Tác giả: TamMuội
Quạnh Quẽ. (Ngũ Độ Thanh - Nhất Vận). Chiều buông vệt nắng trải hàng lau. Lạc lõng mình em ở bến tàu. Mãi ngóng bơ phờ thân nổi quạu. Luôn chờ hụt hẫng xác sầu đau. Người đi nguyện giữ mong mùng sáu. Kẻ tiễn thề ôm đợi... |
ta về bên bến mơ Tác giả: Ben Oh
TA VỀ BÊN BẾN MƠ. Tg Ben Oh. Ta về đắp chiều mơ em ngủ. Trong em là cả gói ngọc ngà. Em giấu đâu nỗi buồn ấp ủ. Giữa hai đồi trong trái tim ta. Em giấu đâu kinh thành rung chuyển. Một kiẽp người cất giữ làm chi. Nơi... |
thiếu son tươi Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune
Ngoài nhà cây báo chẳng lá tươi. Trong lòng đầy bao nỗi buồn vơi. Đông này vẫn gợn lòng son thiếu. Nhớ bóng sáng chiều ngắm sương rơi. Yêu thương in vết nặng lòng người. Giờ vẫn cách xa đứa một nơi. Bắc Nam hai người chung... |
thu đi Tác giả: Đặng Anh Tuấn
Thu đi, ngơ ngác lá bàng rơi. Bay ngang trong gió nhắn đôi lời. Thời gian sao nỡ trôi nhanh thế. Chẳng kịp dệt vàng phố cũ ơi! Thu đi mang mất hương mùa ấy. Mặc cho hồn phố bỗng chơi vơi. Tương tư, khắc khoải sầu mong... |
ước Tác giả: Thiện Hoàng Văn (Hạ Vàng Nỗi Nhớ)
Ước chi... Là vệt nắng rơi. Đậu trên. Mái tóc, khóe môi ai kìa. Giời ơi. Sao chẳng là tia. Nhún nhảy cái bóng, bên dìa người ta. Gió này...! Trộm lấy hương xa. Từ môi và lọn tóc xòa bên vai. Thườn thượt. Kìm tiếng... |