thu đi
Thu đi, ngơ ngác lá bàng rơi
Bay ngang trong gió nhắn đôi lời
Thời gian sao nỡ trôi nhanh thế
Chẳng kịp dệt vàng phố cũ ơi!
Thu đi mang mất hương mùa ấy
Mặc cho hồn phố bỗng chơi vơi
Tương tư, khắc khoải sầu mong nhớ
Vệt nắng vàng thu lạc cuối trời...
Chiếc lá cuối cùng rồi cũng rơi!
Đ.A.T. 🍂🍁