ai biểu Tác giả: Tâm Đoan
Ai biểu anh hững hờ như phiến đá. Người ta buồn trong dạ có biết đâu. Theo dỗ dành lại hỏi tại sao sầu? Tay vò tóc lòng thầm thì than khổ. Anh ngắt tặng chùm hồng vừa chớm nở. Hạt sương mai còn đọng ở trên cành. Cười... |
ai biểu ! Tác giả: Tlan
ai biểu cảnh ăn trái khế chua !
rung mồm , chít đó có biết chưa "
khi leo lên đỉnh , coi chừng đó
loài đá núi đèo lở rớt xui |
ai biểu em Tác giả: Ngô Hữu Đoàn
Đường đời có vạn lối đi. Ai biểu em chọn lối gì quanh co. Ngày xưa em bước xuống đò. Có người vẫn gọi thật to em mà. Họ nói "anh đói như ma. Em về bên ấy tới già khổ thân". Bây giờ em cứ phân vân. Cá to là cá của lần... |
ai biểu tụi mình là con gái Tác giả: La Lan
Ai biểu chị em mình làm con gái. Có giỏi giang cũng chẳng ai khen. Phong tục cổ xưa ràng buộc suốt đời. Là con gái, phải gìn lòng chung thủy. Mấy ai hiểu dù mình là con gái. Máu trong tim cũng co lắm đường đi. Cũng... |
tại anh Tác giả: Mưa Phố Núi
Chẳng phải tại mùa thu đâu ! Tại cơn mưa chiều bất chợt. Vì em không khoác áo kiêu sa. Ông trời dỗi hờn nên bắt tội. Hoa Sữa nồng nàn trải lối. Yêu kiều chân sáo tiểu thơ. Tại anh đam mê quên cả lối. Nên mùa thu chảnh choẹ... |
đầu tiên Tác giả: Mưa Phố Núi
Không phải người tình. Chưa thổ lộ lời yêu. Anh chẳng phải người. Thèm khát nụ hôn tìm thơm bờ môi mọng. Chưa nắm tay em một lần. Chưa từng...những đụng chạm ngu ngơ. Giữa chúng ta là thơ. Là những giấc mơ đẫm màu... |
nói với hoa sữa Tác giả: Gió Phương Nam
Bị kết án rồi hoa sữa ơi. Ai biểu em thơm nồng chi quá đỗi. Ai biểu em thơm tới mức làm người ta nghẹt thở. Hà Nội chán rồi không thương tiếc nữa đâu. Mai mốt này mình thất lạc nhau. Ta về đó chắc như người khách lạ. Tìm... |
không đề -106- Tác giả: Tất Tử Lợi
Biết người năm tháng phong trần
Nắng mưa bầm dập mấy lần hoa ly
Thương người có vợ làm chi
Ai biểu yêu lỳ
nên khổ
em tui!
...
-9.2016- |
cô gái xuân xưa Tác giả: Nguyên Thạch
Cô gái xuân xưa. Tiết xuân phơi phới, nắng xuân hồng. Cô gái xuân xưa đã có chồng. Bất chợt xuân nay ta gặp lại. Man mát hương xưa… gợi nỗi lòng. Cô gái xuân ơi, cô nghĩ gì? Đượm nét mênh mông lên bờ mi... |
điều ác đức Tác giả: Quan Dương
Tặng Phạm Ngọc. Buồn tình ta đứng đái vô gốc cây. Ổ kiến bị lụt trồi lên chạy trối chết. Ta vẫn biết ta đang làm điều ác. Bởi vì ta vốn dĩ không được hiền. Cái ác nhân. Ta hỏi cái ác nhân. Có trong ta tự lúc nào?... |