Nửa Đêm Ngoài Phố. Nửa Đêm Ngoài Phố. Lưu Vĩnh Hạ. Thế là em đã xa anh. Buồn con phố nhỏ mà lần bước quen. Giọt sầu chưa đặt được tên. Đoạn đường chưa hết đã quên đoạn đường. Bỗng dưng tự thấy nhói lòng. Bước nhân...
Ta Với Nàng…. Có ai hiểu âm thầm trong cuộc sống. Kẻ thẫn thờ, hướng vọng dưới khung xanh. Niềm bâng khuâng, vương vấn vẫn bao lần. Từ sâu thẳm ngập tràn trăn với trở! Trưa sớm tối đìu hiu giăng lối ngõ. Hồn lâng...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (462). CẢNH ĐỜI BUỒN CỦA EM. Có ai hiểu cho em nỗi khổ? Cảnh vợ chồng như phố canh khuya. Vắng tanh, lạnh lẽo bốn bề. Lâu lâu gợn ánh vụt về nẻo xa! Lỡ tuổi xuân, trăng ngà nhạt...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (678). Biển Vắng Sầu Khơi. Dối Mẹ sáng nay ra biển ngồi. Lặng nhìn con nước hững hờ trôi. Chênh vênh mỏm đá dòng suy tưởng. Khắc khoải quặn tim muốn vỡ đôi. Nhởn nhơ hải cẩu đang nô...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội 462. CẢNH ĐỜI BUỒN CỦA EM. Có ai hiểu cho em nỗi khổ? Cảnh vợ chồng như phố canh khuya. Vắng tanh, lạnh lẽo bốn bề. Lâu lâu gợn ánh vụt về nẻo xa! Lỡ tuổi xuân, trăng ngà nhạt...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (678). Biển Vắng Sầu Khơi. Dối Mẹ sáng nay ra biển ngồi. Lặng nhìn con nước hững hờ trôi. Chênh vênh mỏm đá dòng suy tưởng. Khắc khoải quặn tim muốn vỡ đôi. Nhởn nhơ hải cẩu đang nô...
Ai đưa hồn mình đi từng đêm. Mà dài thời gian trôi khắp miền. Trèo sương trèo mây từng mùa đó. Hay là lòng mình có tình thương. Ai đưa hồn mình từng đêm buông. Bơ vơ thơ thẩn trôi khắp miền. Lượt gió trời cao lạnh lùng...
Một thời gian bão mưa. Yêu thương thiếu chẳng vừa. Một mình anh sinh sống. Đường như đủ cay chua. Một thời gian trôi qua. Ngồi bạn với trăng tà. Cạn chén trà hoang đó. Yêu thương thấy xót xa. Một thời gian đêm...
AI HIỂU. Duyên mình thắm đẹp ngỡ nào phai. Tủi phận tàn đêm giọt ngắn dài. Khắc điểm hoen bờ châu ướt liễu. Tô trùm nẫu bến lệ mềm mai. Trăm lời hẹn biển tình xao luyến. Tỷ ngữ thề non mộng đóng cài. Hạnh phúc mong tìm sao...
Tôi tệ lắm có phải không. Nếu Tôi đi chẳng ai trông tôi về. Có lẽ tôi là thằng hề. Cho đời họ cười môi chề khinh khi. Cuộc sống tôi cứ bước đi. Chẳng ai hiểu được trừ phi là mình. Thôi đành một góc đứng nhìn. Cho họ...