bão Tác giả: Tế Hanh
Cơn bão nghiêng đêm
Cây gãy cành bay lá
Ta nắm tay em
Cùng nhau qua đường cho khỏi ngã
Cơn bão tạnh lâu rồi
Hàng cây xanh thắm lại
Nhưng em đã xa xôi
Và cơn bão lòng ta thổi mãi |
bão... Tác giả: Phù Dung
Quẳng tim lên cây, xô hồn xuống giếng, cây khô tim gẫy, giếng cạn hồn nghiêng... . Gió đi qua đó, cuốn bụi chôn tim... Mưa về lấp ló, khóa hồn lặng im... . Bước chân phiêu lãng, dấu tình mênh mang, mắt nhìn lơ... |
bão dí Tác giả: Quan Dương
"Thiệt vô lý , suốt buổi sáng lái hoài mà không lọt khỏi vòng vây 50 miles. Đúng là bão dí .". ( viết khi chạy bão Gustav). Cơn bão dí , chận hai đầu thành phố. Xa lộ bực mình vì bị túm trong bao. Như con rít mọc... |
ai bảo Tác giả: L
Ai bảo em dáng nét cao sang. Vui trong ánh mắt bước dịu dàng. Lời yêu êm ái ru như nhạc. Rung động tim anh tiếng nhịp vang. Ai bảo em lưng xõa tóc mây. Tim anh quấn chặt tơ tình này. Bâng khuâng ánh mắt hồn thu nhớ... |
ai bảo Tác giả: Bạch Vân Nam
Ai bảo mưa. Mắt anh buồn đến thế. Đường còn xa. Mà nước cứ tuôn hoài. Ai bảo đêm. Không dài thêm giây phút. Hồn lang thang. Nhìn tia nắng giật mình. Ai bảo em. Đặt đời anh lên giấy. Lửa vô tình. Cháy xén nửa... |
bão tố Tác giả: Trầm Thi
"Thương hải biến vi tang điền". Mãi muôn đời cuộc sống... Là nghiệp dĩ trần gian! Bão tố tang thương. Người ướp thân như cá. Kẻ đoàn tụ. Người vĩnh viễn rời xa. Cuộc sống chẳng nhẹ nhàng như thơ. Chẳng biển sóng... |
mắt bão Tác giả: Như Khuyên
Em, "vật thể" nhỏ giữa cơn giông bão…. Còn Anh như “Mắt Bão” giữa trời cao. Xung quanh anh gió thét với mưa gào! Em tơi tả... Thảm thương theo chiều xoáy.... Trong Mắt Bão bình yên là đến vậy. Cớ vì sao cố tạo nhưng... |
báo thù Tác giả: Nhóm Văn Thơ Lạc Việt
Chắt chiu mảnh đất tuyệt vời. Cơm thiu cà hẩm bao đời bỏ thân. Xương trắng của toàn dân tự cổ. Rải rừng sâu bởi gổ quí dâng. Máu tươi già trẻ nữ nam. Hoà trong biển bởi mò châu cống Tàu. Tàu bắt tội muôn bề vạn nẽo... |
bao giờ Tác giả: Thanh Tâm Tuyền
Tặng Doãn Quốc Sỹ. . Dù sao mai phòng triển lãm sẽ đóng cửa. (Rồi mở thêm lần nữa. Để làm gì). Vứt mẩu thuốc cuối cùng xuống giòng sông. Mà lòng mình phơi trên kè đá. Con thuyền xuôi. Chiều không xanh không tím không... |
bão dậy Tác giả: Nghi Bình
anh muốn đập vỡ mặt trời em ạ để đời đời không còn buổi sớm mai để thế gian chịu giá lạnh từng ngày và anh chết trong vũng buồn tăm tối em có biết khi trăng về mùa tới linh hồn anh lại trở bệnh, nhớ hơn bờ môi xưa còn vướng... |