đừng nói Tác giả: Bình Nguyên Trang
Rồi như vậy mình cứ đi ngang nhau. Im lặng nhé. Cầu mong đừng ai nói. Hãy cứ để cho tâm hồn tự hỏi. Như thế nghĩa là mình giận dỗi nhau chăng? Ồ không đâu mình cùng yêu màu trắng. Không viễn vông và cũng chẳng xa vời. Có... |
cô hàng xóm Tác giả: Bình Nguyên Trang
Mưa ngọt ngào, mưa kín lối, mưa êm. Mùa đứng đợi, sang Xuân, mùa vẫn gọi. Cô hàng xóm ngước nhìn trời khẽ nói. Chớm Xuân rồi, người có nhớ đến không ?? Bờ dậu thưa, nở một đoá hoa hồng. Cánh mỏng manh, khóc một mình với... |
ru hạ Tác giả: Bình Nguyên Trang
À ơi hoa phượng cháy trời. Khóc chi mà đỏ mắt người chia tay ? Ngủ đi ve, nát thân gầy. Khóc chi mà suốt tháng ngày chẳng ngơi ! Em về mặc cánh hoa rơi. Áo em tím suốt một trời bằng lăng. Ngủ đi, ơi hỡi tháng năm... |
mùa bâng quơ Tác giả: Bình Nguyên Trang
Lạc lõng con đường lá phủ dấu chân. Mùa đến và đi, mùa không có tuổi. Đã bốn năm rồi giảng đường tóc rối. Em làm thơ yêu .... Xin cho cô đơn nồng ấm trời chiều. Em ngồi viết điều không phải trong bài học. Xin ai đó trước... |
mùa xuân Tác giả: Bình Nguyên Trang
Trên cánh đồng trải dài màu xanh. Nghe hân hoan tiếng đập cánh con chim hoạ mi bay theo hình dải lụa. Dường như đó là chiếc thắt lưng của nàng công chúa. Đêm qua vừa kịp đến làng. Mùa xuân bất ngờ sang từ một búp bàng. Như... |
mối tình đầu Tác giả: Bình Nguyên Trang
Ngày quắt quay nỗi nhớ. Đêm dằng dặc niềm mong. Trăng mười lăm đang vỡ. Ta vào ta âm thầm. Cuối con đường mùa đông. Những cột đèn không ngủ. Như mắt người năm cũ. Còn dư âm đến giờ. Người đi như chuyện xưa. Không một lời... |
lầm lỗi Tác giả: Bình Nguyên Trang
Sỏi đá. Dải khắp con đường. Dẫu là ấu thơ. Dẫu là khôn lớn... Đôi khi lòng không thể như mùa xuân. Bật những chồi non để tự tha thứ. Đôi khi ngồi buồn thèm đôi cánh gỗ. Trong cành phượng sân trường , em là con chim nhỏ vô... |
gửi mẹ Tác giả: Bình Nguyên Trang
Tha thứ cho con, mẹ. Con đã quên lời mẹ ân cần. Con nhầm tưởng mình đã biết dại khôn. Con nhầm tưởng mình không là đứa trẻ. Trăm năm thèm tiếng vỗ về. Mẹ đừng im lặng thế. Mẹ đừng xa xót thế. Sao mẹ không mắng con. Con đã... |
cửa sổ Tác giả: Bình Nguyên Trang
Cửa sổ để em nhìn vào khoảng trống. Để mở ra trời nắng. Để khép lại trời mưa. Và trong những ngày sương mù. Em chờ anh gõ cửa. Dẫu rằng em không còn anh nữa. Hề chi mà buồn với lẽ ở - đi. Hề chi mà đau. Hề chi mà xa... |
gửi chị tháng ba Tác giả: Bình Nguyên Trang
Chẳng bao giờ tháng ba buồn đến thế! Khi ngày mưa em đưa chị sang đò. Hoa nhạt lắm lúc chiều trên bến nhớ. Đỏ âm thầm nỗi tiêcmột trang thơ. Ôi dáng sông không cạn bao giờ. Phù sa ấm như vành nôi của mẹ. Có lẽ nào... |