chúng ta là những cơn mơ trôi dạt Tác giả: Nguyễn Nhựt Hùng
Một tiếng động rời đi khỏi khuôn viên. Tháng Mười một đến đánh thức chúng ta. Mùi lá khô rón rén. Bản outro ngụy biện một màu trắng. Đóa cúc trắng, mặt bàn trắng, nếp gấp trắng, đường chỉ trắng. Gương mặt vải hoa làm say xẩm... |
chuyện quên và nhớ Tác giả: Hưng Nguyễn ACE
CHUYỆN QUÊN VÀ NHỚ. Anh đi tìm ký ức của mùa thu. Giấc mơ êm đềm như trăng treo cổ tích. Hái trộm cho em quả ổi đào ngọt lịm. Ủ chín trái hồng trong sắc nắng ban mai. Ngơ ngẩn cánh cò theo dấu vết chia phai. Trò chơi tình... |
cô ấy đã đi rồi Tác giả: Nguyên Hữu
CÔ ẤY ĐÃ ĐI RỒI. (Thất ngũ bát). Cô ấy đã đi rồi phải không. Sao ngóng trông điều gì. Đau ơi tình vẫn ở lì chửa đi…. Cô ấy đã vu quy cùng người. Sao lại cười – đôi môi? Con tim muốn nổ vỡ đời… tủi thân…. Cô ấy bỏ đâu... |
có nhau trong tưởng Tác giả: Hà Huyền Chi
Ni cô để tóc đuôi sam. Câu kinh có rượu, em làm khổ anh. Lời chuông tiếng mõ cũng tình. Bờ mê bến giác bồng bềnh trong tim. Ni cô cười nụ hồn nhiên. Sắc không, vang vọng trống chiêng mơ hồ. Em không, không tới bao giờ. Ðể... |
có thể nào chăng Tác giả: Nguyên Đỗ
Có thể nào chăng tình chỉ là ảo mộng. Lỡ muộn màng thành hồn sống trong thơ. Đạt đến nơi dần nhạt nhẽo hững hờ. Nên mãi mãi đuổi theo hoài cái bóng. Nếu cứ thế cuộc đời là chong chóng. Sẽ xoay vòng đời khổ ải vì yêu... |
cửa nhà ai mở hé Tác giả: Nguyễn Nhựt Hùng
Bầy mòng biển tha dấu chân tràn vào hải cảng. Những dấu chân đào ngũ từ chiếc cánh thứ chín của đóa hoa trà. Màu đỏ chờ ngày Lập đông. Qua thái dương một toan tính thì thầm sáng. Biển báo đoạn đường quanh co. Là khuôn mặt... |
cũng là Tác giả: Hồng Dương
Thu đi lá rụng trơ cành. Người buông câu nói đâm nhành nhánh gai. Mỹ nhân lấp bóng đời trai. Kim tiềm lấp liếm hình hài liễu tơ. Cắn môi giã bộ kẻ khờ. Cúi nhìn cái bóng ảo mờ cuồng điên. Khuôn trăng một nét ngoan... |
dáng xưa Tác giả: Đỗ Xuân Nguyên
Chừng như gió ru tôi về. Đất hứa. Chạm môi người,chạm. Nhẹ giọt hương xưa. Phút yêu thương. Mỏng manh. Nhưng vừa đủ. Cho hồn tôi. Phiêu bạt. Chút âm thừa ... Rã rời quá. Cho tôi nghĩ phút chốc. Tuổi thanh xuân... |
dấu bướm Tác giả: Nguyễn Nhựt Hùng
Mùa sinh nở của ký ức về dưới vòm cây xám. Trong khu vườn những hương thơm lâm vào trầm cảm. Tiếng côn trùng hiển linh màu bóng tối. Anh rơi xuống vùng thân thể cỏ dại. Từng giấc mơ thôi miên lạnh ướt. Em ruồng rẫy lời hứa... |
đêm không màu Tác giả: PHẠM KHANG
Đêm không màu. Ta chạy trốn người đàn bà khỏa thân điên dại. Người đàn bà hát ngụ về một nỗi niềm. Phố ngủ. Người dưng ngủ cả. Chỉ có dấu chân người đàn bà không biết ngủ. Lang thang cùng những câu chăng câu chớ... |