con đường thơ yêu mến Tác giả: ONLY
Gửi bước trên đường thơ yêu mến. Thấy cõi lòng dịu nhẹ thênh thang. Ngàn chua cay, khổ lụy, đa mang. Đều tan biến theo từng câu chữ. . Trải mộng cùng âm vần, thi tứ. Thấy vơi đi u uẩn, tịch liêu. Gặp tri âm... nói vạn vạn... |
công ơn thầy cô Tác giả: Nguyễn Quang Long
( giao cổ đối ). BỒI dưỡng cho đời vạn ý thơ. NHÂN soi sáng tỏa trí không mờ. ĐẮP vun câu chữ tình luôn mở. NGHĨA vẫn dùng xây dựng bến bờ. ĐÒ chuyển lời hay người mãi nhớ. TÂM hòa ý đẹp kẻ hoài mơ. CHỞ bao kiến thức về... |
cũng là một cách cảm ơn Tác giả: Triều Sương
Người cảm ơn tôi. Hay tôi cảm ơn người. Khi lời nói chỉ là vô nghĩa. Chỉ có lòng cảm ơn lòng. In sâu hoài không dễ. Nhạt phai... Vần thơ gói gọn. Câu chữ chia hai. Tay bắt tay. Mắt nhìn sâu trong mắt. Khoảnh khắc... |
đàn bà đã cũ thì sao Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
Đàn bà cũ vẫn mơ hạnh phúc. Cũng như ai lắm lúc mong cầu. Chứ nào gỗ mục gì đâu. Chỉ do đời quá xót rầu trái ngang. Họ rộng lượng hơn ngàn người mới. Vì cuộc đời lắm nỗi đau thương. Sống luôn quý trọng nhịn nhường. Yên... |
đâu phải giận hờn Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Nào đâu. Đâu phải… giận hờn. Tại trăng đỏng đảnh…. Nguồn cơn ngậm ngùi. Thu về. Chẳng chút niềm vui. Câu chữ ngủ vùi …. Thổn thức sông Ngân. Để cho. Phai nhạt thơ vần. Hồn phách bần thần …. Quên khúc ca dao. Sáng nay... |
đêm bưồn rót mật vào thơ Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Đêm buồn rót mật vào thơ. Trăng xưa ngoảnh mặt hững hờ mối duyên. Hắt hiu sợi bấc ưu phiền. Lắt lay tơ nhện vẽ nghiêng nỗi sầu. Rối bời trong dạ vì đâu. Mây đen che khuất đời nhau mất rồi. Vần thơ từ đó ngậm ngùi. Để cho... |
định thiền Tác giả: Trần Minh Hiền
ĐỊNH THIỀN. Định thiền nhưng chẳng quên thơ. Viết lên câu chữ ngu ngơ rất hiền. Tu hành ta ngỡ cõi tiên. An nhiên tự tại nơi miền vô ưu. Quên đi hết những oan cừu. Thắp lên ngọn nến cho người ăn năn. Đường xa rồi cũng hoá... |
định thiền 1 Tác giả: Trần Minh Hiền
ĐỊNH THIỀN. Định thiền nhưng chẳng quên thơ. Viết lên câu chữ ngu ngơ rất hiền. Tu hành ta ngỡ cõi tiên. An nhiên tự tại nơi miền vô ưu. Quên đi hết những oan cừu. Thắp lên ngọn nến cho người ăn năn. Đường xa rồi cũng hoá... |
đừng bảo Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Đừng bảo rằng em đỏng đảnh. Ngoảnh mặt ra vẻ lạnh lùng. Tại ai nói lời có cánh. Để em ngồi ngó mông lung? Đừng bảo rằng em mưa nắng. Trắng đen thay đổi sắc màu. Tại ai gieo niềm cay đắng. Thơ buồn viết chẳng thành... |
em càng ngày càng đẹp Tác giả: Trần Minh Hiền
EM CÀNG NGÀY CÀNG ĐẸP. Em càng ngày càng đẹp. Anh càng ngày càng già. Tình em hơn biển cả. Nâng thuyền anh đi xa. Biết ơn em ngọc ngà. Ôi dịu dàng tiên nữ. Anh nhặt từng câu chữ. Xếp vần làm thơ em. Em hiền ngoan cánh... |