đừng bảo
đừng bảo rằng em đỏng đảnh
ngoảnh mặt ra vẻ lạnh lùng
tại ai nói lời có cánh
để em ngồi ngó mông lung?
đừng bảo rằng em mưa nắng
trắng đen thay đổi sắc màu
tại ai gieo niềm cay đắng
thơ buồn viết chẳng thành câu?
đừng bảo rằng em hiểm hóc
câu chữ như cứa con tim
tại ai để em thầm khóc
chiều mưa hiu quạnh bên thềm?
cho em bình yên ngày tháng
bốn mùa giong ruổi cùng thơ
tất cả chìm vào quên lãng
ký ức như dải lụa mờ
Bài này đã được xem 902 lần
|
Người đăng:
|
Mây Tím
|
|
|