cúi đầu! Tác giả: Diệu Nguyễn
Cúi đầu học hỏi điều hay. Chẳng ai chế nhạo, chê bai làm gì. Cười chăng..... kẻ chẳng biết chi. Lại thích chứng tỏ ta thì thông minh. Cúi đầu để hạ thấp mình. Ấy đức khiêm tốn, cảm tình người ta. Khiêm cung tính dễ dung... |
tiễn thu Tác giả: Toàn Tâm Hòa
TIỄN THU. Thơ : Toàn Tâm Hòa. Anh cúi đầu tiễn biệt một mùa Thu. Còn sót lại một hình thù ẩn dật. Gió heo may Đông đã về đem cất. Chút óng vàng cũng phảng phất hoang sơ. Anh cúi đầu tiễn biệt những giấc mơ. Mà mùa Thu... |
đừng cúi đầu Tác giả: Mr.Smile
Đừng cúi đầu trước cuộc sống xa hoa
Làm lửa cháy bừng hay nước trôi trầm lặng
Nhưng đừng làm bụi để gió cuốn bay xa. |
hướng về cõi phật cúi đầu thành tâm Tác giả: Mr.Smile
Chuông chùa vang vọng, kinh cầu
Hướng về cõi Phật cúi đầu thành Tâm
Chỉ còn sót lại tấm thân
Mang ra quét lối bụi trần thế gian. |
không cúi đầu! Tác giả: Cong Chinh (CH2)
Không cúi đầu! Nếu trái quan điểm khác nhau. Tôi xin được chọn đứng sau hạ hồi... Xin bạn cứ việc xa tôi. Để cho đừng dính mùi hôi tôi vào. Danh vị tôi chẳng coi cao. Tiền bạc coi nhẹ, hóa... |
dáng quì của thú Tác giả: Nguyên Thạch
Thật nhục nhã cho những ai cúi mặt! Lưng oằn cong! Thảm hại một dáng quì. Cũng là người. Sao lại để người khi? Vứt chí khí... Cũng chỉ vì danh lợi. Coi vận mệnh quốc gia như thân tầm gởi. Nhốt toàn dân, lùa tới kẻ... |
thấy đám tang Tác giả: Nguyên Hữu
THẤY ĐÁM TANG. (Nhị kiu kiu). Ngày xưa. Thấy đám tang tiễn đưa thì phải cúi đầu. Không cần nói cũng hiểu được tấm lòng nhau…. Ngày nay. Thấy đám tang. Dủi thay. Họ quay ngoắt đầu. Hơ vía-vái, lầm rầm câu chú? đuổi... |
như huyền thoại xưa Tác giả: Lưu Vĩnh Hạ
Như Huyền Thoại Xưa. Tặng bà xã Phương Thúy. Bài thơ anh mới sang tác. Lưu Vĩnh Hạ. Hồn anh đã lạc vào trong ánh mắt. Thuở ban đầu nào dễ mấy ai quên. Phút lặng thầm anh khe khẽ hỏi tên. Em e ấp cúi đầu duyên bẽn... |
bên mộ cha ngày cận tết Tác giả: Hồng Dương
Tết lại đến con đi thăm mộ. Bóng chiều sương cổ độ sầu rơi. Khói nhang mờ mit chơi vơi. Thoảng hồn con lặng rã rời lòng thương…. Xa cách biệt màu sương hương khói. Hồn Cha đâu không nói sao Cha ?... Đất ơi !... sao mãi... |
dáng quì Tác giả: Nguyên Thạch
Thật nhục nhã cho những ai cúi mặt! Lưng oằn cong! Thảm hại một dáng quì. Cũng là người. Sao lại để người khi? Vứt chí khí... Cũng chỉ vì danh lợi. Coi vận mệnh quốc gia như thân tầm gởi. Nhốt toàn dân, lùa... |