bước chân đời Tác giả: Phuongtim
Một góc đường một lối về mệt mỏi. Chân bước lê nhịp chậm sỏi đá buồn ! Lá bay bay chiều sắc tím buồn vương. Đường hoang vắng hàng thông già ủ rũ. . Cô độc quá ,góc đời rêu bám phủ ! Chút hương xưa lối cũ nhạt phai... |
chán đời Tác giả: Phan Trọng Nghĩa
Ngẫm nghĩ cuộc đời sao mà thấy chán. Muốn cầm bình thuốc chuột "uống" cho rồi. Khi tôi rầu tôi mần thơ .... thẩn. Ngâm một hồi sầu cũng vẫn chưa vơi. Cuộc đời tôi là bể khổ triền miên. Tới dập dồn như ... đạn tiểu liên. Mẹ... |
chán đời Tác giả: Trần Thắng
nửa cuộc đời tìm được thứ gì đây
giống tình nhưng lại chẳng phải là tình
là người nhưng thiếu chữ tình là sao
hay ông trời muốn thử lòng ta chăng. |
chán đời Tác giả: Nguyên Hữu
CHÁN ĐỜI. Vứt đi, vứt hết cả đi. Vài ly rượu trắng sầu bi với đời. Bút gẫy - mực đổ - ly rơi. Ngậm cười giọt đắng xa xôi dõi nhìn. Nhếch buồn nào nghĩa với tình. Đồng tiền - tính cách, cực hình ta đau. Có đâu... rượu -... |
chân đồi Tác giả: Tuệ Sỹ
Vác cuốc xuống chân đồi. Nắng mai hồng đôi môi. Nghiêng vai hờn tuổi trẻ. Máu đỏ rợn bên trời. Thầy, tóc trắng bơ vơ. Con, mắt xanh đợi chờ. Ðèn khuya cùng lẻ bóng. Khúc ruột rối đường tơ. Tuổi Thầy mơ cánh hạc... |
chán đời !!! Tác giả: VÕ QUANG HÂN
Bởi chán chường đời mãi cứ say. Con tim vụn vỡ xác thân gầy. Âm thầm dạ tủi thương bên ấy. Lặng lẽ tâm buồn nhớ đó đây. Tưởng đã duyên hài luôn tỏa sáng. Ngờ đâu hạnh phúc chẳng ươm đầy. Đêm về cạn chén vơi sầu muộn. Xướng... |
chán đời! Tác giả: Nguyên Thạch
Chán đời. Đ M cảnh nghèo, thiệt chán ghê! Buồn đời, chửi chút cho hả hê. Không chửi, nén hoài, đầu nó bí. Chửi thì thiên hạ…nói mình... hề!. Mẹ kiếp, cuộc trần thật bất công. Thằng tham, có bạc, lên như Rồng. Còn thằng... |
chán đời! Tác giả: Cung Thị Lan
Ngẫm đi nghĩ lại thấy chán đời. Thế gian thiên hạ chẳng còn vui. Tranh nhau hai chữ khôn và dại. Bêu xấu nhau hoài chẳng thấy lui. . Mua danh ba vạn bán ba hào. Người nỡ lòng nào làm vậy sao? Mất rồi? Hay vẫn là đồng... |
dấu chân đồi trọc Tác giả: Giáp Việt
Dấu chân em bước nhẹ xuống hoàng hôn. Lấy đi trái tim anh, nụ hôn đầy. Đồi trọc cỏ hoang vệt nắng tươi vàng. Đất đỏ níu chân nặng trĩu gót giày. Bom napan thiêu cháy rụi cánh rừng già. Dioxin đang còn tàn phá giống nòi... |
giây phút chán đời Tác giả: Đằng Phương
Tôi muốn bỏ mảnh hình hài mệt nhọc. Đã nhiễm mùi ô trọc của trần gian, để cho hồn thanh khiết được tiêu tan. Trong sợi gió mơn man vờn khói nhẹ. Và êm ái sẽ bay lặng lẽ, lan rộng dần, tràn ngập cả hư vô. Tôi muốn cho... |