nghĩa trăng Tác giả: Hồng Dương
Đêm nhìn đắm đuối phút giao hoan. Mê trăng da trắng lạc thiên đàng. Áo mỏng phất phơ mây vẽ dáng. Tay nhẹ sờ lên ánh sợi vàng. Tay đong con chữ nghĩa phu thê. Dát son lên má vịn câu thề. Bây giờ trăng cởi bày hương... |
ngủ thôi em Tác giả: Lê Xuân Diệp
Ngủ đi em. Thức làm chi nữa? Đợi chờ gì người đã quên em. Em nhìn xem, căng mắt mà xem. Quỳnh hương đã nở. Trăng ở lưng trời. Tầng mây bao phủ. Em ơi em, nghe lời chị nhắn nhủ:. Thế gian này mới cũ đổi thay. Yêu em khóe... |
người ấy! Tác giả: Nguyễn Thuyền
NGƯỜI ẤY ! Người ấy! từng thương đến mỏi mòn. Âm thầm ngóng đợi nhạt màu son. Vùng trời tắt nắng vương hờ hững. Chỉ tội tim ai cứ vẹn tròn. Nhớ lắm đành thôi lỗi hẹn hò. Mây tìm bốn hướng ngập sầu lo. Ai buông nỗi nhớ... |
ngươi đừng nhịp nữa khổ ta Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Ngươi Đừng Nhịp Nữa Khổ Ta. Đang buồn lặng lẽ bước lang thang. Chợt vẳng đâu đây dãy tiếng đàn. Từng khúc âm thanh đồ rế mí. Nhịp nhàng thăng giáng gợi lâng lâng... Ồ sao! nẻo vắng có người hay. Khéo léo cung tơ trỗi... |
nửa trời mờ sương Tác giả: Băng Nguyệt
Ngồi trông những cánh lưu ly. Gục đầu bên nắng ngã mình đổ xiêu. Uyển chuyển gió hát lời yêu. Y rằng nhịp khúc sáo diều thiên thai. Êm êm ta nhẹ cùng ai. Nương con thuyền ái cùng say trong chiều. Nói chi anh, chớ nói... |
phải chi ...(gửi trân bạc liêu) Tác giả: Cái Hữu Thanh
Phải chi em đừng đến. Bên ngỏ vắng tâm hồn. Của tôi ngày mưa gió. Cho giấc mộng ngủ quên. Phải chi em đừng đến. Gieo tiếng hát u buồn. Ru tôi từng đêm xuống. Chắc gì tôi đã quên. Phải chi em đừng... |
phận đàn bà Tác giả: Hang Nguyen
Miền Tây nắng đỏ rực trời. Trong lò bỏng rẫy chị tôi tảo tần. Nâng từng viên nóng ngại ngần. Gạch kia còn rát vẫn không nản lòng. Chị ơi... Trời sắp nổi giông. Đàn con ngóng mẹ mải trông đầu làng. Nhanh tay bỏ xếp gọn... |
quê hương Tác giả: Hồ Dzếnh
Ngày xưa tôi sống vui êm. Trong khu làng nhỏ kề bên sông đào . Chị tôi giặt lụa cầu ao, trời trong, nắng ửng, má đào ghẹo duyên. Tôi say nước thắm mây huyền, nước mơ dáng cũ, mây truyền tiếng xưa ... Đời lành:... |
quê hương rơi lệ Tác giả: Khê Kinh Kha
Này anh nông phu sao chưa về làng. Ruộng đồng cằn khô vì nhớ thương anh. Đàn bò bơ vơ đứng khóc trên đồng. Từng mùa dần qua thân xác hao mòn. Một vầng trăng soi năm tháng hao mòn. Rồi một ngày kia thân xác nằm im. Này em... |
riêng em biết tôi chưa hề có tuổi khi yêu người tôi mới lớn, cao hung và phạmlong Tác giả: Du Tử Lê
Riêng em biết: tôi, đêm và quá khứ. Đã chia thành trận tuyến mỉa mai. Biển ký ức lồi, cong: người cận ảnh. Lá / hình dung / cây /: - chỗ kín nào? Riêng em biết: linh hồn tôi khẩm nước. Thuyền / thịt xương khôn chở hết... |