con đường cô độc Tác giả: Nguyên Hữu
CON ĐƯỜNG CÔ ĐỘC. Một câu chuyện cũ. Bao năm đã ngủ. Thức dậy lúc nào. Ồn ã xôn xao…. Con đường năm đó. Đẹp từng vạt cỏ. Như bản tình ca. Xanh thắm bao la…. Những bông hoa dại. Mỗi lần anh hái. Vụng dại như anh. Rũ... |
con đường cỏ hoa Tác giả: Maiyeuem
Con đường anh dắt em đi. Cỏ hoa khép nép thầm thì ghen tuông. Nắng vàng tỏ vẻ thẹn thuồng. Màu mây mắc cỡ trốn trong đáy hồ. Em cười non nước điểm tô. Má hồng rực rỡ như hồ biếc xanh. Muôn đàn bướm liệng vây quanh... |
con đường có vẻ Tác giả: Mr.Smile
Con đường có vẻ như gian dối
Và anh đã chẳng quay về.
Tình yêu ta bị mắc lừa
Hay bị con đường quyến rũ |
con đường cũ Tác giả: LÊ NGỌC DŨNG
CON ĐƯỜNG CŨ. Con đường cũ nơi tình xưa lỡ hẹn. Bóng cô phòng chỉ có chén rượu suông. Một mình anh trút cạn chén quay cuồng. Ngồi lưu luyến chuyện tình thương đã cũ. Sầu vẳng đọng ngồi ngâm thơ từng chữ. Gửi đôi lời về... |
con đường cũ - bao lần qua vẫn lạ Tác giả: Phạm Ngọc
Mai em đi tôi xin làm tượng đá. Đứng giữa trời ôm kỷ niệm hư hao. Còn lại gì ngoài khoảng trời đầy gió. Và nỗi buồn em bỏ lại cho nhau. Mai em đi tôi chẳng biết về đâu. Con đường cũ bao lần qua vẫn lạ. Cuối mùa thu... |
con đường của mình Tác giả: Thái Thăng Long
Tặng Châu. 11-1999. Ta đi. Con đường chen dày gai nhọn. Chênh vênh uốn lượn. Đá lô xô. Cát bụi tối mặt người. Ta đi. Chỉ một quầng sáng xa xôi. Cỏ sắc cứa chân. Gió hoang cồn cào rừng rậm. Ta... |
con đường đã chọn Tác giả: TTL
Từ trong tim những bài thơ anh viết. Nguồn yêu thương kết tụ lại thành lời. Niềm mơ ước đọng lại thành con chữ. Thơ là hồn anh đó... dấu yêu ơi ! Giữa tương lai của những ngày sắp tới. Và quá khứ của những đoạn đường... |
con đường dẫn tới bờ sông Tác giả: Tô Hà
Tặng Khánh Hoà. Con đường dẫn tới bờ sông... Bờ cỏ xuân nước dâng đầy mấp mé. Đôi nhịp cầu tre bỗng trở thành ý nghĩa... Em thấy không?... Đồng ruộng sinh sôi. Hạt của ta gieo đã lên xanh rồi... Em giơ tay... |
con đường đắng Tác giả: Hồng Dương
Một mình bước cô đơn đêm vắng. Lặng thinh nhìn sao nặng trăng non. Gió buồn thổi buốt núi mòn. Ánh mây buồn tủi mãi còn đâu đây... Lời thơ mở mang đầy e thẹn. Buồn giăng giăng bẽn lẽn tâm tư. Cõi hồn lạc lõng nát... |
con đường đang tự bước đi Tác giả: Daocongdien
CON ĐƯỜNG ĐANG TỰ BƯỚC ĐI. Tôi lắng nghe từ thẳm sâu tiềm thức. Mong manh tiếng lá rơi, thiêm thiếp chim kêu, rầu rĩ khúc kinh cầu. Tất cả râm ran trong lồng ngực. Của người hành hương. Của người du mục. Của kẻ khất... |