con cua Tác giả: Hồ Xuân Hương
Em có mai xanh, có yếm vàng,
Ba quân khiêng kiệu, kiệu nghêng ngang.
Xin theo ông Khổng về Đông Lỗ,
Học thói Bàn Canh nấu chín Thang. |
con cua Tác giả: Phuong Vuong
Con cua tám cẳng hai càng. Vai mang áo giáp, hai hàng gươm đao. Ai mà động đến cua tao. Hai đao cua kẹp, ôi đau thấu trời. Dù cho kêu la đến trời. Cua ta vẫn kẹp, dù trời gầm la. Chừng nào chọt đến yếm ta. Càng cua mới nhả,... |
con cua. Tác giả: VUHUNGVIET
CON CUA. Ỷ sức mình to có cặp càng. Nhờ vào tám cẳng cứ băng ngang. Nằm trong bụi rậm không xông xáo. Ra tận bờ ao mắt liếc sang . Buổi sáng đi ăn ra ruộng lúa. Chiều về nghĩ ngủ rúc vào hang. Cuộc đời lam lủ qua... |
con của mẹ Tác giả: Tâm Như
Tóc dài chấm giữa lưng thon. Mắt buồn thăm thẳm mãi còn thơ ngây. Con cười như nắng đong đầy. Con vui với những hao gầy mẹ mang. Thu qua, Đông đến, Xuân sang. Nhìn con khôn lớn nhẹ nhàng tuổi đi. Tình mẹ biển rộng, lời... |
kiếp con cua(kiếp con lừa) Tác giả: Trankhau & VUHUNGVIET
KIẾP CON CUA. Ép bụng bò ngang cổ đến nay. Loay xoay lóp ngóp ngụp rãnh cày. Ập ờ loạy ngoạy leo bờ cỏ. Ló ró ương ương ngoắng cẳng tay. Ngoáy lỗ gật gù Trời quá nhỏ. Đo chân lắc ngắc Đất chưa tày. Quắt quay phớt hết lời... |
bé con của mẹ Tác giả: Đặng Ngọc Ngận
Này bé con của mẹ. Con có thấy gì không. Cái mặt biển mênh mông. Ôm những cây thuyền nhỏ. Này bé con thấy đó. Cái mặt trời đằng xa. Đang tỏa nắng lan ra. Đỏ một màu rất đỏ. Đường chỉ xanh bãi cỏ. Ôm san sát khoảng... |
ngựa con của mẹ Tác giả: Phạm Hoàng Tuyên
Mẹ đi làm nên dẫn nó cùng theo. Đến nhà chủ nó chơi đùa trên cỏ. Cậu thiếu gia cũng ngang tầm tuổi nó. Khi chơi trò, nó làm ngựa - cậu phi. Đã đôi lần mẹ thấy thế - quay đi. Thương con nhỏ tấm lưng oằn cong lại. Vẫn vui... |
đứa con của đất Tác giả: Inrasara
Tôi, đứa con của ngọn gió lang thang cánh đồng miền Trung nhỏ hẹp. Đứa con của nắng lửa bốn mùa cát trắng hanh hao. Đứa con của biển khơi trùng trùng bão thét. Và của đôi mắt tháp Chàm mất ngủ xanh xao. Mẹ nuôi tôi bằng... |
con của đồng quê Tác giả: Tâm An
Em là con của đồng quê. Thân nơi phố thị hồn về xóm thôn. Đầu trần vướng vít rạ rơm. Tóc vàng hoe nắng ngát thơm hương nhài. Bàn tay sần những nốt chai. Triền đê cong mãi nối dài tuổi thơ. Nợ quê cả gánh ước mơ. Nợ... |
"con của hai người" Tác giả: Đặng Ngọc Ngận
Bất giác con chợt nghĩ. Một ngày gần không xa. Con sẽ chẳng còn ba. Và cũng không còn mẹ. Cuộc đời thường vẫn thế. Nhưng sao lòng con buồn. Giá mà mãi mãi luôn. Cái ngày kia không đến. Con sợ ngày định mệnh. Duyên hợp đủ sẽ... |