từ biệt quê hương Tác giả: Võ Chí Hiệp 0977666098
Xin từ biệt Quê hương tôi yêu mến. Tạ từ người Tôi đã mến yêu thương. Từ hôm nay Tôi chín thức lên đường. Tìm nơi xa Chôn sầu vương trong dạ. Tôi đi tìm Một dòng sông xa lạ. Để quên người Tôi lỡ dạ yêu thương. Mà bao... |
bà ngoại Tác giả: Donna Mai Hồng Thu
Ngày đầu tiên tôi đi thăm mộ ngoại. Đứng lặng người nước mắt chảy trên môi. Người mà tôi yêu kính nhất trên đời. Giờ nằm đấy rã rời trong cát bụi. Cuộc đời tôi có bao nhiêu buồn tủi. Có ngoại cùng chia xẻ buồn vui. Ngoại... |
thấy đấy Tác giả: Mr.Smile
Trời thấy đấy – tôi đâu người như vậy
Về cuộc đời tôi chẳng biết nhiều hơn. |
từ trang giấy trắng Tác giả: Du Mục
''Trang giấy trắng ghi lại những dòng thơ
Linh hồn tôi một thời đầy nhung nhớ
Hằng in sâu những kỉ niệm đợi chờ
Chinh phục nhé, cuộc đời tôi ước mơ'' |
tâm sự một giọt nước Tác giả: Đoàn Kiếm
Tôi chỉ là một giọt nước. Trong muôn ngàn giọt nước được sinh ra. Từ đầu nguồn về tắm mát sông Trà. Rồi tất cả chảy hoà ra biển cả. Nhưng con sông ngày xưa nay thật lạ. Ai đó đã xây một cái đập tràn. Cái đập vô tâm... |
tôi sợ Tác giả: Tường Lưu
Cuộc đời tôi trải qua nhiều nỗi sợ. Hay”lo ra” hay nhút nhát... hơn người. Biết bao lần tôi hổ thẹn cho tôi. Chỉ vì sợ không dám làm gì hết. Lời Kinh Thánh Chúa dạy tôi đừng sợ. Những khó khăn sừng sững trước mặt tôi... |
ai thấu hiểu rằng, đầu đuôi chẳng có Tác giả: Mr.Smile
Ai thấu hiểu rằng, đầu đuôi chẳng có
Người đó đã thực hiện Tâm ba đời
Bài kệ ca tụng Chân Như đánh bạc
Cuộc đời tối tăm giác ngộ cao cả... |
bước chân Tác giả: Phùng Quang Thuận
Từng bước. Từng bước chân. Mỗi ngày ta lặng lẽ. Đi về phía mộ phần. Mai sau của mình. Mỗi tháng một gần. Hoa đồng cỏ dại. Mỗi năm mỗi xa dần. Ái lạc trần ai . Ai ơi. Ngắn ngủi cuộc đời. Tội nghiệp và hữu hạn... |
dấu xưa Tác giả: Nghinh Nguyên
Ba mươi năm đã qua rồi. Viễn du hết nửa cuộc đời gío sương. Làm người lữ khách tha hương. Nay quay về lại quãng đường ấu thơ. Ba mươi năm. Một giấc mơ. Bể dâu biến đổi bây giờ lạ xa ! Những người bạn trẻ đã già. Những... |
đáy khuya Tác giả: Du Tử Lê
gửi Trần Cao Lĩnh và Nguyễn Đức Cung
Tôi trở lại đáy khuya ngồi với bóng
những chiếc bàn trật khấc nỗi cô đơn
em nên biết cuộc đời tôi đã hết
có thương nhau lo hộ nhúm xương tàn. |