chim quyên ăn trái nhản lòng Tác giả: Mỹ Trinh
Chim quyên ăn trái nhản lòng. Anh về nhớ nhé vun trồng trái mơ !! Trên non suối chảy lặng lờ. Chân đồi dựa bóng bài thơ nắng về. Buồn đi nhặt lại đam mê. Sầu đi quay quắt nắng chê giận hờn. Anh về tô nắng vành son... |
chúa - mảnh vườn - và đôi dế nhỏ Tác giả: Thangtram
Có khi, Chúa đã bỏ quên đâu đó. Có thể trong một vuông sân nhỏ. Một góc vườn, thưa hoa, thừa lá... Đôi con dế nhỏ, nhỏ nhoi. Chúng châu đầu vào nhau, khúc khích. Thì thầm những câu vô bổ. Những... |
con ong Tác giả: Huỳnh Hữu Lộc (Sa Đéc)
Không ước hẹn nên đã đành ly biệt. Là biệt ly, phấn gửi lại bốn phương. Con ong si thơ thẩn khắp nẻo đường. Góp không đủ một bình hương ướp mật. Một giọt, lụy trăm hoa chật vật. Đã đành không - rũ cánh, lại cười chê;. Gió... |
hãy cho tôi Tác giả: Tạ Tỵ
Hãy cho tôi vần ca dao ngày trước. Lời mẹ hiền ru nhẹ ở bên nôi. Đã lâu quá, thời gian nghiêng lối bước. Tóc phai xanh, ý trẻ cũng tan rồi. Hãy cho tôi chuyện thần tiên, cổ tích. Cùng mùa thu lá khóc buổi lìa cây... |
hình ảnh của em… Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Hình Ảnh Của Em…. Bậc thềm đá em nằm dưới gió. Dáng co ro, nghiêng xoã mái huyền. Cận trên vạt lá phủ hiền. Dưới quanh lác đác lặng yên rụng tàn! Bầu tĩnh lặng, không gian nhễu ánh. Khối thu hình trầm lắng nhìn ai. Vô... |
hoa dại núi hoàng liên Tác giả: Xuân Quỳnh
Một ngày đường từ miền đất trung du. Tôi chỉ gặp bụi bay và nắng gắt. Sang thu rồi gió vẫn nồng da mặt. Tiếng ve nào còn sót trong lùm cây. Nghe nhói lòng nỗi nhớ cuối tình yêu. Chợt thấy lạc giữa bốn bề vắng ngắt. Lên... |
hương quê Tác giả: Tô Chí Tự
Về quê _về với quê mình. Cái xa bao thuở bỗng dưng hóa gần. Chó nằm canh khách giữa sân. Gà bươi bới rác tìm ăn góc vườn. Mai vàng nở sớm đón xuân. Gió xao xác..ngọn tre vần bóng ao. Lúa non gợn sóng lao xao. Thong... |
làng tôi Tác giả: Hồng Sang
Ai về cho nhắn đôi câu. Hai bên phố nhỏ ưu sầu đìu hiu. Làng tôi buồn lắm những chiều. Họp chợ thưa thớt, dân nghèo lầm than. . Xa xa ở tận đầu làng. Mái Đình xưa cũ thời gian ... |
mẹ Tác giả: Vũ Nguyên
Mẹ hao gầy đi sau cơn bạo bệnh , tóc lam chiều như lau trắng chiều Đông , thân run rẩy ,bàn tay còn ve vuốt , trán con vồ đau đáu giọt ăn năn. Chân con sinh ra để bước không ngừng , ... |
mẹ ! Tác giả: Lê Cảnh Tiến
MẸ ! Chiều buông tắt nắng đêm về. Căn nhà lá nhỏ bốn bề gió xoay. Mẹ ngồi hong ấm bàn tay. Bên nồi lửa nóng thân gầy héo hon. Gác khuya ngọn gió đông lòn. Đèn hiu hắt bóng đâu còn nhớ... |