đường một chiều Tác giả: Đặng Hiền
Tôi đã quen với những con đường một chiều. Kể cả tình yêu. Thường rất an toàn... Tôi lang thang cùng gió. Đêm tha hồ ngủ mớ. Gần như giấc mơ thầm kín. Gần như hạnh phúc. Mấy ly cà phê không đánh thức được mình. Nắng làm... |
duyên hẩm Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh
DUYÊN HẨM. Từ nhà ra ngõ không xa. Mấy lần bước vội chân sa cửa thiền. Tìm về nơi phật cầu duyên. Châm nhang nhang tắt, khơi đền đèn lay. Sợi tình tầm với gang tay. Mà cơn gió chướng thổi bay giữa dòng. Giận hờn cái chốn... |
gió thu Tác giả: Xóm Đồng
GIÓ THU. Gần gũi hơn nhờ cách thức yêu thương. Xa cách quá bởi con đường chậc chội. Mau khôn lớn nhờ trải qua gió chướng. Chập chững hoài bởi vấp vướng hồng môi. Thoảng trăm năm nghe buồn bã gió thu. Mùa chóng vánh thấy... |
lỡ một cung đàn Tác giả: Chu Hà
Vạt nắng giao mùa đã bỏ đi. Thương cây lá đợi buốt xuân thì. Thu vàng nỗi nhớ loang tim óc. Đông lạnh niềm đau thấm tứ chi. Gió chướng gieo sầu vương đáy mắt. Sương lam nhỏ giọt đọng bờ mi. Lững lờ con nước trôi trôi... |
lời cuối Tác giả: ONLY
Cảm ơn lời thương xót tương đồng. Tạ ơn tình chia sẻ cảm thông. Người đi hồn nhẹ nương theo gió. Tội từ thân đau đớn chất chồng. Nhân tài như lá mùa gió chướng. Câu ủi an lượng cả bao dung. Xin đừng đào xới mồ xanh... |
mùa cà phê bảo lộc Tác giả: Phùng Quang Thuận
Gió chướng tiễn mưa mù đi. Dã quì lại về trên núi. Mùa hoa vàng hoang dại. Ta lại hẹn nhau. Trên đỉnh mây sầu. Em trồng dâu. Ta ngư phủ. Không cửa nhà. Lang thang trên đầu ngọn sóng. Ta hẹn em. Mùa biển động... |
này tôi Tác giả: Niệm Nhiên
Này, đôi mắt nâu. Giọt long lanh, giấu. Trũng sâu ướt sương. Xót mùa gió chướng. . Này, đôi môi nhỏ. Nụ vui khốn khó. Khô nhạt muộn phiền. Nét buồn chao nghiêng. . Này, tóc huyền xưa. Tuổi ngày chia nửa. Bạc... |
như những giọt sương Tác giả: Đinh Kim Chung
NHƯ NHỮNG GIỌT SƯƠNG. Khi những giọt sương. Còn vương trên lá. Có chi rộn rã. Vắt vẻo đầu cành. Đi tới ngày xanh. Nắng về gõ cửa. Sương buồn nắng lửa. Nên gầy hanh hao. Lá cũng lao xao. Đón chào gió chướng. Sương còn... |
ông cò Tác giả: Trần Tế Xương
Hà Nam, danh giá nhất ông cò. Trông thấy ai ai chẳng dám ho. Hỏi mái trống toang đành chịu dột. Tám giờ chuông đánh phải nằm co. Người quên mất thẻ âu trời cãi. Chó chạy ra đường có chủ lo. Ngớ ngẩn đi xia, may vớ... |
thác đổ Tác giả: Hà Huyền Chi
Hành lang chiều vắng lạnh. Gió chướng lùa thênh thang. Nỗi trống trơn hiu quạnh. Vách đá câm ửng vàng. Lòng ta dường cổ mộ. Em đến rồi em đi. Những ngày vui bụi phủ. Tháng năm buồn không che. Em cũng bên kia trời. Với... |