lặng yên........ Tác giả: Tô Công Minh
Lặng yên trong tiếng mưa rơi. Lặng yên ta thấy đêm trôi thật dài. Lặng yên nghe tiếng thở dài. Lặng yên nhớ lại hình hài tuổi thơ. Lặng yên ngắm ánh trăng mờ. Lặng yên nghe tiếng thời giờ đang trôi. Lặng yên trong nỗi đơn... |
anh từ lâu đi tìm chốn lặng yên Tác giả: Mr.Smile
Anh từ lâu đi tìm chốn lặng yên
Anh đến đây chẳng phải vì vui buồn
Xin em đừng hỏi anh về điều đó
Anh đến đây vì em có trên đời. |
cơn lốc Tác giả: Thái Thăng Long
12-1998. Giữa cơn lốc. Có một khoảng lặng yên. Khoảng lặng yên. Bị cầm tù thoáng chốc. Anh chóng mặt. Say hương những sắc màu nghìn. Vạn cánh hoa. Anh bước ra. Lặng yên hy vọng. Cô đơn. Giữa trùng vây màu sắc. Nhưng mà cô... |
lặng yên Tác giả: Tâm Như
Biên Hòa vào những ngày thu
Nơi em đợi gió hình như rất là ...
Người về
Người tận đằng xa
Nơi mơ mộng có
Tình
Hoa
Để còn ... |
lặng yên đời mẹ... Tác giả: Đặng Ngọc Ngận
Mẹ lặng yên nhìn hoàng hôn. Dòng sông đã cũ nhìn thôn xóm nghèo. Con đò chẳng kịp buông chèo. Mùa mưa vun những dây leo bụi bờ. Mẹ ngồi yên nghĩ con khờ. Mà không, con đã đến giờ lớn khôn. Bây giờ con chẳng tủi hờn. Trái na,... |
tôi vẫn giữ trong đời vẻ lặng yên Tác giả: Mr.Smile
Cuộc đời chẳng hề cho tôi đức tin
Tôi đi tìm Thượng Đế khắp mọi chốn
Chẳng có hy vọng cho tôi trên trần
Tôi vẫn giữ trong đời vẻ lặng yên. |
đừng ngước nhìn lên Tác giả: Trần Đại - Trandaik
Đừng ngước nhìn lên. Hãy nhìn xuống chân. Em ơi! Hãy nhìn xuống chân. Sỏi đá vừa ngưng giận hờn. Hãy nhìn vô tư. Em ơi! Hãy nhìn vô tư. Sâu kiến còn dư tình trần. Hãy nhìn thật lâu. Em ơi! Hãy nhìn thật... |
em... Tác giả: Đặng Ngọc Ngận
Em lặng yên giữa vùng đất bạc. Khỏa thân mình từng nét một quanh co. Anh dập dờn và sóng lượn nhấp nhô. Để thời gian chảy dài qua đáy mắt. Cho cả những nỗi đau rít lên què quặt. Để bấu víu vào không trung …. ... |
lục bát tiễn tình thâm Tác giả: Huỳnh Gia
Nợ trần gian đã trả xong. Thôi về với mẹ giữa lòng đất xanh. Cố ngăn dòng lệ lăn nhanh. Nguyện cầu nơi ấy an lành thong dong. . Chiếc khăn tang - Nén hương lòng. Tiễn anh rời khỏi bão giông cuộc đời. Suối vàng hẳn mẹ... |
no reply Tác giả: Cảnh Ngọc
Người không trả lời tôi nữa. Mà lặng yên như mặt hồ. Tôi vứt vào hồ hòn đá. Hồ gợn !người vẫn lặng yên! Em im lặng không nói một lời. Đáng sợ! Tôi gào lên! em thấu? Tình tôi nặng đỏ hề như máu. Em lại đùa! Chẳng biết... |