bờ trăng lõm Tác giả: Nhược Thu
Ừ nhé cũng đành thôi giã biệt. Xanh hồng nhung lụa cõng nhau rơi. Lá bay trong nắng hanh vàng quá. Hay xác màu thơ lạc cuối trời ..? Ừ nhé ví dầu em có dỗi. Lối mòn sao để gót hoang vu ? Gót son một thuở vương màu... |
cố nhân Tác giả: Nhược Thu
Một góc trời riêng em với ta. Gần bên sao thoảng chút gì xa . Môi run như thuở nào thơ dại. Càng tiếc ngày xưa tuổi hẹn hò .. . Ta không đưa em ra sân bay. Không bàn tay nắm lấy bàn tay . Cũng không dám nói câu từ... |
em chiên thơ úa giòn như cốm Tác giả: Nhược Thu
Em chiên thơ úa giòn như cốm. Chưa cắn nghe vần rơi ngổn ngang. Ai hốt giùm nhau đời vỡ vụn. Cho tình quên tủi khỏi đi hoang. Em nướng vần thơ ngào ngạt nhớ. Khói nồng chuyên chở mối tương tư. Tình không hiu hắt mà... |
em ơi đời tựa cơn mê Tác giả: Nhược Thu
Em ơi đời tựa cơn mê. Khi ta còn có một quê hương buồn. Ba mươi năm lẻ mù sương. Bao bàn chân sáo còn vương tội tình. Đường đi lót mảnh điêu linh. Trường xưa em bỏ những hình bóng thân. Em đi đau chỉ một phần. Còn... |
hạt nắng Tác giả: Nhược Thu
Em mặc áo hoàng hôn. Hạt nắng vỡ trong hồn. Tôi liệm lời tình tự. Vào xác thơ cô đơn . . Em mặc áo màu mây. Nhốt trăng dưới cốc đầy. Tôi chiết hồn mật ngọt. Em tháp mầm đắng cay . . Em mặc áo bình minh. Lũ chim... |
nắng lạc chiều Tác giả: Nhược Thu
Ta lạc quê nhà em lạc ta. Như ve lạc phượng kiếp ta bà. Như thơ lạc điệu vần gieo lạ. Nhưng nỗi đau người đâu đã xa. . Nửa bến sông mê còi cọc mẻ. Ta về xây lại góc đìu hiu. Chờ ai trăng bỗng khêu đèn nhớ. Hay kiếm... |
ngày mưa bên sông hồng Tác giả: Nhược Thu
Có phải mưa vừa trốn khỏi mây. Về thăm quê cũ trở ra đây ? Mà sao trong nước pha màu nhớ. Pha cả niềm đau lớp lớp dầy ! . Mưa với ta từng đã tri âm. Nhiều đêm mưa dột nát trong hầm. Nhiều đêm quấn quít bên phòng... |
nguyệt khuyết Tác giả: Nhược Thu
Trăng của trần gian chẳng của ai. Sao em giấu kín tận hiên ngoài. Lỡ sương thấm lạnh bờ bên khuyết. Biết lấy chi đền trăng khỏi phai .. ? Trăng khuyết bởi đời ngăn cách nhau. Bởi vần thơ cũ đã xanh xao. Bởi em giấu... |
nỗi buồn cổ tích Tác giả: Nhược Thu
Thêm nửa mùa trăng đến nữa rồi. Bao lần ta hỏi mượn trăng soi. Nhưng em đã giâ'u trong tiền kiếp. Làm vỡ trăng thề rả cuộc chơi. . Ta hóa thành pho tượng nghìn năm. Năm nghìn lẻ một đón trăng rằm. Sao em đâu vắng tình... |
nửa phương Tác giả: Nhược Thu
Em nửa phương trời ta nửa phương. Nửa ta nắng lạnh trốn ven đường. Nửa em nồng ấm dù đang tuyết. Hoa nở trong lồng chao sắc hương. Phương bắc em về chia nỗi nhớ. Chia lòng ta buốt buổi chờ nhau. Hoàng hôn chợt vỡ ùa... |