tìm thơ Tác giả: Đắc Khang
Anh tìm thơ qua con phố vắng
Ý thơ tan, con đường đầy nắng
Thơ thẩn tìm thơ tìm gió lại
Tự hỏi thơ có đi theo nàng |
trái tim thỏ đế Tác giả: Thiên Ân
TRÁI TIM THỎ ĐẾ. Anh có trái tim thỏ đế. Nhát như ma đuổi bóng tà. Như cây còn non bật rễ. Lá cành trụi lủi hồn hoa. Gặp em năm lần, bảy lượt. Khúm na khúm núm e dè. Tung lên ba mươi sáu chước. Phép thần chẳng đủ răn... |
có chút tình anh để lại st. augustine Tác giả: Trần Minh Hiền
CÓ CHÚT TÌNH ANH ĐỂ LẠI ST. AUGUSTINE. Có chút tình anh để lại St. Augustine. Thành phố cổ nhưng người em trẻ mãi. Cảm ơn em cho anh thắm thiết thâm tình. Trái tim thơ thành phố lâu đài. Có chút tình anh để lại St.... |
tâm tuệ Tác giả: Lê Huy Trứ
Không tìm thơ hứng chỉ kệ thôi
Chẳng cố tranh phong sánh tổ đâu
Trí tuệ vô học mà ngộ
Chân lý tự tánh thuyết phục nhân tâm |
thơ hoạ với cạn nguồn (10) Tác giả: Dulan
... Tìm Gì? Tìm gì trong đêm sâu. Chậm rơi cung nhạc sầu. Thời gian chừng ngưng đọng. Giữa lưng chừng canh thâu. Tìm gì nơi viễn phương. Nắng rơi những sợi buồn. Quyện trong làn khói thuốc. Ngỡ khung trời... |
thơ hoạ với cạn nguồn (11) Tác giả: Dulan
... Tìm thơ... Tìm thơ trong đêm sâu. Lời thơ em vương sầu. Trăng hiên thu không tỏa. Mực nến đọng canh thâu. Đâu ẩn ngữ đợi chờ (cn). Không buông trên vành môi. Ngu ngơ hay mật ngọt. Đã trôi theo dòng... |
là thi nhân Tác giả: Minh Tuấn
Thi nhân tôi thích tìm thơ. Lúc đi tìm chữ -mặt ngơ ai bì. Thương từ lá rụng bước đi. Đến cơn gió cuốn mưa về cũng vương. Đời riêng nặng bước phong sương. Khổ riêng tự vác trên đường đơn côi. Nhọc nhằn quên cả tuổi... |
tim thơ Tác giả: Jos. Cao Thái
TIM THƠ. Cha ơi, tâm Cha ở đâu? Tình Yêu Cha ở đâu? Sao con tim con cứ đập hoài không dứt? . Vũ trụ này có thuộc về Tâm Cha không, sao bao la quá và mênh mông quá! Cha ban cho vũ trụ những nhịp sống diệu kỳ, thì... |
1039 - giọt nắng mai Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Sáng mai chim hót thả hồn mơ
Giọt nắng lung linh thỏa ước chờ
Rạo rực tim thơ hồng sắc mới
Ngày lên tươi thắm ngát hương thơ.
25 - 8 - 2012* |
474 - vay em chút tình Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Phải rồi em có thật đâu. Kệ ta điếu đổ mà sầu ruột gan. Kệ ta lạc giữa bày đàn. Đuổi theo giọt nắng hư hoang giữa đời. Biết là mơ mộng vậy thôi. Biết em đâu phải hát lời của tim. Ta say trong cuộc trốn tìm. Ý thơ với được... |