hụt hơi Tác giả: Lê Cảnh Tiến
HỤT HƠI. Da sần tóc bạc rõ già nua. Cũng chẳng là sư lại khoái chùa. Khổ nỗi ngon mồi nên nhớ rượu. Ngu đời dại gái phải mò cua. Nhiều hôm sập lỗ vì non phép. Lắm bữa rời hang tại hỏng bùa. Nghiệt ngã đêm tình không có... |
khi già Tác giả: Hoanghoon
KHI GÌA. Người em đẹp nhất bởi khi gìa. Để chợ, giam phòng chúng cũng tha. Sợ buổi đầy duyên người ập đến. Mong ngày rảnh nợ kẻ chừa ra. Mình ên thoát tục trông trời biếc. Mấy lão tòm tem dõi dáng ngà. Lặng lẽ bình yên... |
khó quên Tác giả: Hoanghoon
KHÓ QUÊN. Ngày qua núp bóng phù vân. Âm thầm mơ mộng sớm tàn tuổi xuân. Giật mình mái tóc bạc dần. Tình sao vẫn trẻ phân vân nghĩ hoài. . Nhiều lần muốn dứt nào phai. Xa rời thực tế kéo dài thời gian. Đôi khi hi vọng chứa... |
khoảnh khắc Tác giả: Nguyễn Khánh Chân
Trong khoảnh khắc con nhớ về quê mẹ. Một chiều xuân hoa nắng nhạt bên thềm. Bóng mẹ già lúi húi bụi trầu xanh. Làn tóc bạc phất phơ bay trong gió. Lưng mẹ cong theo tháng năm chồng chất. Mắt đã mờ mỗi chiều vắng trông... |
khung trời cũ Tác giả: Tuệ Sỹ
Ðôi mắt ướt tuổi vàng khung trời hội cũ. Áo màu xanh không xanh mãi trên đồi hoang. Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ. Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn. Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở. Ðỉnh đá này và hạt muối... |
kiếp bọt bèo Tác giả: Lê Cảnh Tiến
KIẾP BỌT BÈO. Lật mảnh đời xem lắm chỗ sần. Da mồi tóc bạc cổ lòi gân. Ngày cơm nửa chén dùng đôi bận. Tối tửu đầy ang cuỗm một lần. Khổ nợ cao trời tâm mãi lấn. Đau tình cạn sóng biển nào ngân. Nhiều hôm bỗng thấy lòng... |
lá vàng đỏ. Tác giả: Cong Chinh (CH2)
Lá vàng đỏ. Lá thu đỏ thắm lá hết hơi. Gió thu lay nhẹ, lá lià đời. Nghiêng bay chao đảo nằm trên đất. Là hết cuộc đời lá thắm ơi. Xưa kia còn xanh oai hùng lắm. Bạn bè quấn quít cùng làm... |
lạc đường Tác giả: Nguyễn Khánh Chân
Tóc bạc mới hay đã lạc đường. Nhân tình thế thái – tợ như gương. Nỗi lo hợp ý chung vai gánh. Mối lợi chẳng chia nghỏanh mặt gườm. Bởi chữ công danh bao kẻ hám. Vì câu thân thế một đời vương. Ơn dân nợ nước khi tròn... |
lạc giữa chiều quê Tác giả: Đinh Kim Chung
( nđt, tập danh*, bát vận đồng âm). Lạc giữa chiều quê tỏa nắng HỒNG. Đâu người TRẮNG đẹp những đường cong. Âm thầm TÍM mộng thèm môi mỏng. Ảo não VÀNG mơ nhớ ngực vòng. Lúc thuở đầu XANH tình mãi động. Khi ngày tóc BẠC... |
lầm lỗi con đường l Tác giả: Ngọc Thạch
Ta đã lầm đi một con đường, tưởng là hạnh phúc hóa đau thương. Đến nay ngoảnh lại đầu tóc bạc. Những máu xương phơi rải chiến trường. Những kẻ bạc đầu sao vẫn ngu? Vẫn đi theo đuổi áng sao mù ? Máu tham nuôi dưỡng... |