tóc rối Tác giả: Thiên Ân
TÓC RỐI. Buông cho hết một miền tóc rối. Ngày sang đêm có tội tình chi? Chiều đi ừ hỡi chiều đi! Bên hông cửa sổ ai ghi đôi dòng? Câu thơ tình mênh mông kỉ niệm. Chợt ùa về tan biến đi mau. Cho màu mực tím nghiêng... |
tóc rối Tác giả: Nhất Tuấn
Tóc mây Hà Nội năm nào. Em đem từng sợi buộc vào đời anh. Bây giờ tóc bạc, tóc xanh. Tình xưa anh vẫn quẩn quanh tìm hoài. Dịu dàng đầu ngả bờ vai. Rất âm thầm tiếng thở dài thân quen. Kể từ ngày tháng không tên. Xin thôi... |
tóc rối Tác giả: Nhược Thu - TT
Nắng ngủ quên trên từng phím cỏ. Bởi vì em vừa mới đi qua . Giọt thủy tinh có ấm chân ngà. Sao em bước để buồn ở lại ? . Em về ngang mỗi ngày hai buổi. Lúc tan trường áo trắng thướt tha . Nắng trong mắt chất đầy... |
tóc rối Tác giả: Lê Cảnh Tiến
TÓC RỐI. (Thủ vĩ ngâm). Rằng không chải chuốt sẽ cong oằn. Chẳng lẽ ưa hoài lọn tóc xoăn. Những tưởng vì quen vòng nợ xoắn. Nào đâu lại để gánh duyên quằn. Đêm nằm gỡ mãi dòng tơ quắn. Tối ngủ... |
tóc rối Tác giả: Nguyên Hữu
Hai mươi tuổi. Mà tóc em đã rối. Vì sao ư? VÌ đã biết giận hờn. Để anh đến. Dịu dàng từng sợi gỡ. Rồi nồng nàn. Nơi đó nụ hôn vương. Nơi ngan ngát. Mùi hoa cỏ quê hương. Để anh yêu. Yêu em nhiều như thế. Sao không kệ. Tóc... |
ba năm tôi để tóc dài Tác giả: Nguyệt Thảo
Ai đem sợi tóc rối. Giăng thả xuống giòng đời. Cho hóa thành cọng trói. Buộc chặt em vào tôi .....". (thơ nhathao ). ".......em giăng tóc rối thả xuống đơi..". Người ấy nay còn oán ... |
còn chi nữa Tác giả: Lưu Trọng Lư
Tặng ba nhà thi sĩ trẻ tuổi... Giờ đây hoa hoang dại. Bên sông rụng tơi bời. Đã qua rồi cơn mộng, đừng vỗ nữa, tình ơi ! Lòng anh đã rời rụng. Trên sông ngày tàn rơi. Tình anh đà xế bóng, còn chi nữa, em ơi ? Còn đâu... |
ngậm ngùi Tác giả: Bạch Loan
Ngậm Ngùi. Này gió thổi, em qua cầu tóc rối. Ta trở về tìm lại khoảng hư vô! Con nước dưới chân cầu trôi quá vội. Chiếc lá vàng tìm mãi bến hoang sơ. Và cơn gió biết gì đâu tội lỗi. Đưa lá vàng theo con nước xa bờ. Bầu... |
nhớ mẹ… Tác giả: Đặng Ngọc Ngận
Mẹ còn – tóc hát theo mây
Mẹ đi – tóc rối mỗi ngày bão giông
Một mình khóc một mình trông
Một mình rong ruổi long đong một mình |
tưởng nhớ Tác giả: Ngô Trung
Thiếu nữ, mái tóc đen, dài buông, chạm đất. Thẫn thờ bước đi, tâm trí ngẩn ngơ, suy nghĩ. Thiếu nữ nghiêng nghiêng, ánh mắt đi tìm... Niềm vui nhân thế. Nàng thất vọng, lại quay mình, bước đi. Từng bước chân nhẹ không... |