hồn nhiên ta đón tuổi già Tác giả: Phùng Mạnh Tiếp
Cứ ngỡ là mình mới đôi mươi. Soi lại dung nhan thấy buồn cười. Người đấy ta đây xưa khác biệt. Nên nhận không ra lẽ thường thôi. . Thuở xưa ta gầy tóc rẽ ngôi. Quần ống hai mươi, móng tay dài. Da trắng, râu ít, eo thon... |
hương thu nhè nhẹ Tác giả: Cong Chinh (CH2)
Hương thu nhè nhẹ. Tôi đã biết tuổi già là chậm chạp. Là muà qua, là năm tháng đi sau. Là mưa gió ướt trên đầu tóc bạc. Da nhăn lại theo năm tháng đổi màu. Chiều nhận ra tuổi già không minh... |
hương thu nhè nhẹ. Tác giả: Cong Chinh (CH2)
Hương thu nhè nhẹ. Tôi đã biết tuổi già là chậm chạp. Là muà qua, là năm tháng đi mau. Là mưa gió ướt trên đầu tóc bạc. Da nhăn lại theo năm tháng đổi màu. Chiều nhận ra tuổi già không minh... |
lỗi tuổi gìa! Tác giả: Cong Chinh (CH2)
Lỗi Tuổi Gìa! Khuyết lỗi tuổi già mỗi ngày tăng. Bước chân hụt hẫng mất thăng bằng. Câu nói nặn hoài không ra được. Kiên nhẫn dòng đời có chờ chăng??? Nếu ai thấu hiểu thì thông cảm. Đôi... |
mị khúc tuổi già Tác giả: Nguyên Hữu
MỊ KHÚC TUỔI GIÀ. Râu dài, tóc bạc dung mạo vẫn. Tráng kiện nhưng mà sợ một mai. Hoang vu vắng vẻ cây già bão. Nghĩ nghĩ, suy suy ngậm ngùi này... Tóc trắng phai mầu mây phủ núi. Đứng giữa âm dương thấy chạnh rồi. Trông... |
nghiệm tuổi gìa... Tác giả: Cong Chinh (CH2)
Nghiệm tuổi gìa... Bây giờ đã từng tuổi này. Lấy lòng ai nữa còn hay ho gì? Gìa rồi mà khom lưng đi. Lưng đau, miệng đắng tiền chi cạn dần. Đi xa chẳng đặng đi gần. Miễn sao cho thỏa mỗi... |
nhắc tuổi già Tác giả: Donna Mai Hồng Thu
Nằm nghe thân thể nhắc tuổi già. Nhức xương, nhức khớp, nhức cả da. Mắt mờ, trí rối, không sao cả. Miễn hồn tươi trẻ, thắm như hoa. Nằm nghe tâm trạng muốn nói gì. Xế chiều cuộc sống bớt sân si. Buông đi, sống chậm, ngưng... |
niềm vui tuổi già thôn quê Tác giả: Trần Thị Thủy
Hoan hô các Cụ tuổi già. Tinh thần vẫn cứ như là thanh niên. Ngày xưa cầy ruộng triền miên. Ngày nay già yếu chẳng buồn ngồi chơi. Rảnh là các Cụ à ơi. Ôm cần đi đến một nơi yên bình. Vừa ngắm cảnh vừa tâm tình. Bờ đê... |
nước mắt tuổi già Tác giả: Bùi Kim Anh
Mắt mẹ đã nhoà khi nhận tấm huân chương. Nỗi đau mất con nhúm đôi tay già cả. Mẹ lặng im. Vì sự đè nặng của chuỗi ngày vất vả. Hay chờ niềm tự hào thức dậy. Sau những chịu đựng triền miên. Nước mắt một đời giờ đã cạn... |
quên tuổi gìa. Tác giả: Cong Chinh (CH2)
Quên tuổi gìa. Làm sao quên nổi tuổi gìa. Đứng lên ngồi xuống đã là lưng rêm. Gối tay nào có còn êm. Những xương cùng sẩu lại thêm rên hừ... Mỗi bước phải chậm từ từ. Nửa đi, nửa ở, chần... |